You are here

Blog của VietTuSaiGon

Còn bao nhiêu kẻ giống nguyên Bí thư Khánh Hòa?

Thông tin về một cựu Bí thư tỉnh ủy Khánh Hòa bị kẻ lạ mặt đột nhập vào nhà cắt cổ, điều này không những gây hoang mang mà lại tạo ra luồng phấn chấn trong nhân dân. Lạ lùng nhất là chỗ này! Câu chuyện một ông cựu Bí thư tỉnh bị cắt cổ, vô hình trung lại khiến người ta nghĩ đến thứ tư duy hợp tác xã và những kẻ tham lam dẫm đạp lên sinh mệnh đồng loại, dẫm đạp lên hiến pháp đang phải trả giá.

Thủy điện: giữ hay bỏ?

Theo báo cáo hằng năm, nếu không có thiên tai, nhân họa thì thôi, nếu có thiên tai, nhân họa (thủy điện xả nước) thì có tỉnh mất vài ngàn tỉ, thậm chí có tỉnh thiệt hại vài chục ngàn tỉ đồng, về mặt tiền bạc, đây là con số lớn khủng khiếp. Chưa dừng ở mất mát vật chất, mất mát về con người thì vô cùng lớn, không thể kiểm soát, tính toán cụ thể. Bởi tương lai, hứa hẹn, đời sống ổn định hay cả những mầm non tri thức nhân loại có thể bị vùi dập dưới thiên tai, nhân họa, và mọi sự chấm dứt từ đó. Điều này gây ảnh hưởng không nhỏ đến tương lai đất nước.

“Qui trình” làm thủy điện tại Việt Nam

Nói tới thủy điện Việt Nam, nghĩa là đang nói đến một hệ thống liên kết ma và đang chạm tới một núi tiền mà những người làm thủy điện có thể “tay không bắt giặc” trong núi tiền này. Hay nói khác đi, bạn có thể xây thủy điện mà không có đồng nào trong tay nhưng có mối quan hệ đủ mạnh để tạo ra một tài khoản ảo, một pháp nhân, sau đó chạy cho được dự án thủy điện, “thuyết phục” cơ quan cấp tỉnh duyệt dự án đó, xem như bạn bắt đầu giàu. Nói nghe như đùa, nhưng…

Những số phận nhiễm dịch đạo đức xã hội chủ nghĩa

Một đoàn người rồng rắn xếp hàng hơn 30 phút để vào ăn một bát phở truyền thống tại Hà Nội.

Một rừng cờ hoa và một đoàn người khắp đất nước kéo về Hà Nội để đón mừng đại hội Đảng 13.

Một rừng cờ hoa ở thành phố Tam Kỳ, Quảng Nam, thành phố Đà Nẵng, thành phố Quảng Ngãi, thành phố Lệ Thủy, Quảng Bình, thành phố Đông Hà, Quảng Trị… nơi đang xảy ra lũ lụt và rất nhiều thành phố khác trên đất nước này rực rỡ, sặc sỡ cờ hoa để đón chào đại hội Đảng 13.

Còn tiếc gì mà chơi với thằng chuyên bóp họng mình?!

Đồng bằng Sông Cửu Long, vựa lúa lớn nhất của Nam Việt Nam những năm trước 1975 và sau này, đây là vựa lúa của cả nước, đồng thời là nơi dự trữ sinh quyển lớn nhất Việt Nam bởi đồng bằng sông Hồng có nguy cơ già cỗi vì bê tông hóa và dân cư quá đông đúc. Và điều này ngày càng hiện rõ nét hơn khi đồng bằng sông Hồng đang thiếu trầm trọng diện tích đất sản xuất, nhu cầu xây dựng quá cao, mật độ dân cư phát triển cao nhất trên cả nước và sản lượng lúa, gạo hằng năm sụt giảm đáng kể, chỉ xấp xỉ ngang với vựa lúa Tuy Hòa, Phú Yên ở miền Trung.

Xin xỏ - một thứ tâm lý xuyên suốt của các hội đoàn Việt Nam

Tết, chuẩn bị một phần quà cho người gài neo đơn, người nghèo, xách sổ đi khắp nơi, gọi điện đi mọi cơ quan để xin.

Trung Thu, Tết thiếu nhi, mua cho mỗi cháu một suất quà bánh kẹo Trung Thu, lại xách sổ đi khắp làng, gọi điện thoại đi khắp nơi để xin.

Dịch bệnh, lại xách sổ và gọi điện để xin… Đó chỉ mới là Hội Phụ nữ.

Thêm hội Người cao tuổi, chuẩn bị có lễ lạc, xách sổ đi xin, gọi điện xin. Có thiên tai, bão lụt, xin.

Một thứ tư duy cần đục bỏ

Đất nước tiến bộ là nhờ vào nền giáo dục dẫn đường chứ không bao giờ có qui trình ngược lại. Mà nhắc tới giáo dục, yếu tố nhân cách, đạo đức và phẩm hạnh phải đặt làm nền tảng. Trên nền tảng nhân cách, đạo đức và phẩm hạnh, mọi cây trái tri thức sẽ đâm chồi nảy lộc. Một khi cái nền nhân cách, đạo đức và phẩm hạnh không vững, độc hại và xám xịt thì khó mà có cây xanh trái ngọt của tri thức. Điều này như một qui luật bất di bất dịch trong phát triển loài người. Rất tiếc, hiện tại, nhìn theo góc nào cũng thấy Việt Nam có nền giáo dục quá tuột hậu so với chính Việt Nam.

Thiên tai trong mắt dân và quan

Miền Trung và miền Bắc Việt Nam là hai miền kinh niên thiên tai, theo định kỳ, hằng năm lại có thiên tai. Gần đây, miền Nam cũng bắt đầu chạm với thiên tai và nhân họa, đồng bằng Sông Cửu Long nhiễm hạn mặn và quả này nặng khó đỡ với người nông dân miệt sông nước vốn hiền hòa và trù phú này. Lẽ hiển nhiên, khi thiên tai, nhân họa kéo đến, con người nói chung ngán ngẫm, lo lắng, bất an và tuyệt vọng. Thế nhưng, có một bộ phận lại mong thiên tai đến, năm nào không có thiên tai, năm đó họ ăn không ngon, ngủ không yên. Cái khác giữa nhân dân và quan chức thời bây giờ là vậy. Vì sao?

Sự man rợ nấp bóng tro cốt và xác ướp

Trước đây mấy ngày, tôi có viết bài nhắc đến chuyện gần tám trăm hủ tro cốt bị vất lăn lóc trong hốc tường ở chùa Kỳ Quang 2, Gò Vấp. Và lúc đó, tôi chưa được xem tất cả các video clip về các phản ứng của Phật tử, cũng như chưa theo dõi, chưa đặt ra câu hỏi hoài nghi nào về chuyện có hay không có một âm mưu đứng sau vụ việc. Hay nói khác đi, tôi thấy kinh sợ sư Thích Thiện Chiếu. Nhưng rồi, khi xem lại tất cả các video clip, xâu chuỗi lại trình tự sự việc, tôi thấy rùng mình bởi sự man rợ của con người xã hội chủ nghĩa.

Sự đổi màu của người Cộng sản Đoàn Ngọc Hải

Dù muốn hay không muốn, người ta buộc lòng phải quan sát ông, có thể là ngẫu nhiên, có thể là cố ý, cố tình và cũng có thể là thiện chí, thiện cảm, cũng có thể là khôi hài, mất thiện cảm… Nhưng dù sao, cho đến thời điểm này, ngoài ông Chủ tịch thành phố đầy chất phổi bò và hảo hớn như Nguyễn Bá Thanh ở Đà Nẵng, Đoàn Ngọc Hải, một Phó chủ tịch quận ở Sài Gòn cũng làm nên hình ảnh một người Cộng sản khá đặc biệt. Đương nhiên, sự đổi màu và biến chuyển của ông tốt hay xấu, vô tư hay che đậy điều gì phía sau nó, sẽ có lịch sử, có trời đất biết rõ.

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon