You are here

Blog của VietTuSaiGon

Chuyện “sung công quĩ” và những đòn thù

Đây là chuyện không xa lạ gì của người Cộng sản trước đây, và cũng là chuyện đã thành bài thành bản của người Cộng sản thời bây giờ (mà trên một nghĩa nào đó, nó không còn tồn tại đúng với cái tên của nó nữa, nếu gọi đúng bản chất phải là Hậu Cộng sản), “trưng thu”, “tịch thu”, “sung công quĩ” là những khái niệm rất quen thuộc khi sống trong chế độ Cộng sản xã hội chủ nghĩa. Chỉ khác chăng giữa thời Cộng sản và thời Hậu Cộng sản chính là độ tinh vi của thủ đoạn và cách gài bẫy thời giữa phố có nhiều tiền bạc đã phát triển xa so với thời còn đói khổ, rúc rừng.

Ăn, ăn… lấy cái cục c. gì mà ăn!

Từ những ngày đầu năm (Tết Nguyên Đán) đến nay, các phương tiện thông tin trong và ngoài nước xuất hiện khá nhiều hình ảnh đời sống xa hoa, vương giả của những quan chức Việt Nam hiện tại cũng như sự giàu có của gia đình, họ hàng của họ. Và đương nhiên bản thân các quan chức và cựu quan chức này đang sống trên đất Hà Nội, dòng họ, bà con của họ thì sống rải rác khắp nơi từ Bắc chí Nam. Nhưng cách Hà Nội không xa, chưa đầy hai trăm cây số đường bộ và năm chục cây số đường chim bay, có những cuộc đời hết sức khủng khiếp, sự nghèo khổ của họ được xếp vào hàng vĩ đại của thế giới.

Ngu dốt luôn đi đôi với bảo thủ

Năm ngoái, chuyện này cũng đã rùm beng, thậm chí được báo chí trong nước đẩy lên thành sự kiện chính trị, nhiều tờ báo loan tin, đại khái: “ngành an ninh đã bắt được một số lượng lớn nón cối, quần áo, giày dép nhà binh Mỹ. Có thể đây là nguồn hàng có liên quan đến những nhân vật ‘anh hùng rừng lá thấp’ đã âm thầm hoạt động chống phá nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Và bản tin kiểu đó xuất hiện khá nhiều.

Từ dự án sân bay Long Thành đến sự cố Tân Sơn Nhất

Câu hỏi cần đặt ra lúc này là ai sẽ là nhà thầu xây dựng sân bay Long Thành nếu nó chính thức thi công? Bởi chắc chắn một điều là cho dù có cả trăm ngàn sự phản đối, nó vẫn được xây dựng một khi nó được đặt lên làm công trình “trọng điểm quốc gia” của đảng. Và đương nhiên, khi trung ương đảng đã thông qua, đã chia chác phần trăm lợi nhuận thì chuyện trình ra quốc hội chỉ là trò diễn cho vui, giết thời gian.

Khi cái ác nắm quyền

Cái ác muôn đời vẫn len lõi giữa tâm hồn và chờ lúc sự lương thiện chểnh mãn, nó sẽ ngoi dậy, đạp đỗ lương thiện để nắm lấy quyền bính, chi phối sự sống.

Lời nói gió bay, lại chích gai vào mông…

Trong một cuộc họp báo, ông Nguyễn Kim Khoa - Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng an ninh Quốc hội CSVN cho rằng, Trung Quốc đưa ra quy định cấm đánh bắt cá ở biển Đông là hoàn toàn vô lý, không có giá trị với Việt Nam. Do vậy, ngư dân vẫn đánh bắt cá bình thường ở biển Đông.

“Ngư trường đó thuộc chủ quyền, lãnh thổ của Việt Nam. Do vậy, chúng ta phải tuyên truyền cho ngư dân được biết để họ tổ chức đánh bắt cá bình thường”, ông Nguyễn Kim Khoa - Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng An ninh nói.

Chuyện khen chê, nịnh nọt

Trong chương trình truyền hình trực tiếp do một nhóm phóng viên Mỹ thực hiện tại hang động Sơn Đoòng, Quảng Bình, có một số xen Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam lội nước, băng rừng, cùng đi với đoàn thám hiểm và trả lời phòng vấn bằng tiếng Anh. Phong cách của ông khá năng động nhưng cũng không có gì là đặc biệt lắm. Nhưng các báo trong nước lại khen lấy khen để rằng ông là một người rất năng động, làm đẹp hình ảnh Việt Nam, thậm chí có blogger còn cho rằng đó là hình ảnh mà cô thích nhất, để lại trong cô ấn tượng đẹp nhất trong chương trình… Nói chung là đủ các kiểu tán dương.

Sự vụ Nguyễn Chí Tuyến và lối ám sát Hậu Cộng sản

Thời đảng Cộng sản mới thành lập, để triệt tiêu các đảng phái đối lập, trong đó đứng đầu là Việt Nam Quốc Dân Đảng, nhà nước Cộng sản thời bấy giờ đã tổ chức một đội ám sát và một ban chỉ huy chuyên nghiên cứu những chiến thuật ám sát ngọt nhất. Chủ soái của đội nghiên cứu này là Hồ Chí Minh, trực tiếp chỉ huy là Võ Nguyên Giáp và một số tay chân.

Trong đó, những nghệ sĩ như Văn Cao, Trần Hoàn cũng tham gia vào đội quân này và đương nhiên họ là những thành viên được nuôi dạy, rèn luyện kĩ năng ám sát lẻ tốt nhất. Riêng ám sát tập thể thì chiến thuật của họ cao hơn nhiều.

Cái chết của Thiếu Tá Nguyễn Anh Tú và vết nhơ lịch sử

Trong tuần vừa qua, có hai sự kiện khiến cư dân mạng giật mình, suy nghĩ nhiều hơn về thân phận, sinh mệnh và giá trị của sự sống trên trái đất này. Sự suy nghĩ phân theo hai hướng: Dân chủ và độc tài; Văn minh và man rợ; Công khai và bưng bít.

Nghĩ về chuyện cầm bút và bồi bút

Trong vài ngày trở lại đây, kể từ khi lễ kỉ niệm “40 năm giải phóng miền nam” bắt đầu rục rịch cho đến khi nó kết thúc, rồi sang ngày Báo Chí Thế Giới, báo chí ở Việt Nam xuất hiện khá nhiều nhân vật “gương mẫu”, tiêu biểu, từ các đồng chí cựu chiến binh xuất hiện trên truyền hình với những chuyện xuất thần cho đến các đồng chí xuất hiện trên báo, nếu không xuất thần thì cũng xuất chúng, nói chung là xuất…!

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon