You are here

Blog của VietTuSaiGon

Lại chuyện du lịch tâm linh và chia lộc

Gần đây, chuyện nhà nước hô biến những đền thờ, lăng miếu của các ông, các bà có công xây dựng chế độ Cộng sản Việt Nam trở thành địa chỉ tâm linh và tạo ra những tour du lịch tâm linh, làm những cái bánh chưng, đòn bánh tét hay tô hủ tiếu “khủng” để rồi sau đó chia phần cho khách, nói là “chia lộc”. Nhứng cái trò này càng lúc càng trở nên trơ tráo và lừa bịp. Nhưng không hiểu sao một bộ phận không nhỏ người dân lại ủng hộ, hùa theo và tranh nhau cái phần lộc ấy. Điều đó cho thấy gì? Phải chăng đó là mình chứng của văn hóa băng hoại hay đỉnh cao văn hóa Cộng sản?

Khi đất nước trở thành trại tế bần

Đầu Xuân, trăm hoa đua nở, người người diện áo mới ra đường, các quan khoe mẽ sự giàu có tột đỉnh, các đài, báo trong nước tha hồ tán về một năm thắng lợi, thành công, ổn định… Sao lại nói đất nước là một cái trại tế bần? Xin mở ngoặc chỗ này: Đất nước là một cái trại tế bần lớn, trong đó, những người lao động nghèo cùng chung tay với tư bản để bố thí, nuôi nấng, cưu mang cho các quan Cộng sản.

Vua phong kiến và vua Cộng sản

Trong dịp Tết này, có thể nói là nhiều chuyện bất ngờ xuất hiện, trong đó, những chuyện tưởng chừng rất đơn giản lại là chuyện động trời, nó vô hình trung lôi cả sợi xích dài vốn dĩ đã chôn sâu trong thớ đất lịch sử.

Ông Nguyễn Bá Thanh và cái chết tức tưởi

Ngày Mười Ba Thứ Sáu, ông Nguyễn Bá Thanh nhắm mắt từ trần, rời bỏ giấc mộng Thị Trưởng Đà nẵng một thuở, và giấc mộng kinh ban tế thế trên đất Hà Nội cũng tan theo mây khói. Cái chết của ông, sự ra đi của ông để lại sự thương tiếc không ít trong lòng nhiều người dân Đà Nẵng, Quảng Nam và cả nước. Đương nhiên có không ít người oán hận ông. Nhưng hầu như họ ít lên tiếng và có vẻ như họ không nói gì về ông nữa kể từ khi ông lâm bệnh nặng. Cái chết của ông đã hóa giải nhiều mối cừu thù với ông mà trong đó, nguyên nhân có một phần không nhỏ do ông gây ra.

Phạm Văn Đồng ăn ốc, dân Lý Sơn đổ vỏ

Cuối năm, cái cảm giác lan man trong một buổi chiều Sài Gòn, tìm một quán cóc nào đó để ngồi nhìn ánh nắng vàng vọt, hắt hiu của năm cũ trôi dần, chết dần trên thềm nhà, trên hè phố… lại đến. Lần này, tôi quyết theo trận lan man thử đến đâu, tôi mang hành lý, ra bến xe Miền Đông, mua một vé ra miền Trung và dự tính nếu đến miền Trung vẫn còn lan lan, lại tiếp tục mua vé xuôi ra Bắc. Xe chạy được hơn ngày đường, đến 2h sáng hôm sau thì ra đến Mộ Đức, Quảng Ngãi. Xe dừng bên thị trấn để một người khách Quảng Ngãi xuống xe, nhiều hành khách khác cũng tranh thủ đi vệ sinh.

Chân Dung Quyền Lực vẫn chưa ra đòn chí tử

Cho đến thời điểm hiện nay, có nhiều người hoài nghi trang blog Chân Dung Quyền Lực (CDQL) là của phe Nguyễn Bá Thanh gồm Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang và Nguyễn Bá Thanh dùng đế đấu tố phe Nguyễn Tấn Dũng. Điều này đúng sai, thực hư vẫn chưa xác định được. Cũng có giả thiết cho rằng CDQL là của phe Nguyễn Tấn Dũng đưa ra nhằm “phân hóa cái nội bộ” Nguyễn Phú Trọng. Vậy đúng sai ra sao và nếu CDQL của một phe nào đó thì đòn chí tử của nó sẽ là gì?

Nguyễn Bá Thanh, gieo gì gặt nấy?

Khi một số phận vĩnh viễn rời bỏ cuộc đời, một cái chết ảm đạm ghé đến và người ta nhanh tay biến điều đó thành một vở tuồng với đầy đủ ý nghĩa khóc than, kể công, tung hê, truy điệu… E rằng cái chết ấy không còn là cái chết của con người nữa và số phận ấy nghiễm nhiên trở thành một loại bù nhìn, ma-nơ-canh của lịch sử với đầy đủ ý nghĩa tương ứng.

Vở tuồng?

Bốn mươi năm và bao nhiêu năm nữa?

 

Bốn mươi năm, những vong linh mồ xiêu nấm lạc, không người nhang khói, bị bêu riếu bằng cái tên “mả ngụy” và người ta đã dày xéo không thương tiếc! Nghĩa trang Quân lực Việt Nam Cộng Hòa ở nhiều nơi đã thành khách sạn, công ty, dấu xưa chẳng còn gì.

Bốn mươi năm, những vong linh lang bạc kì hồ, không chốn nương náu bởi lòng người lạnh nhạt và người ta mãi say sưa trong cái gọi là chiến thắng, đạp lên tất cả mọi giá trị của đối phương, kể cả giá trị làm người và giá trị làm ma!

Nguyễn Bá Thanh, cốt cách và số phận

Với người dân Đà Nẵng nói riêng, và với người dân miền Trung, thậm chí người dân Việt Nam nói chung, Nguyễn Bá Thanh là một nhân vật chính trị khá đặc biệt. Tính đặc biệt này nằm trong nhiều khía cạnh nhưng rõ nét nhất vẫn là cốt cách và số phận của ông. Dù nói gì, đứng trên chính kiến nào thì Nguyễn Bá Thanh cũng là một lãnh đạo thành phố có cốt cách hơn người và là nhà chính trị có số phận khá hẩm hiu, trên mọi nghĩa.

Thành quả của một năm

Sau một năm dài, một năm tài khóa, một năm văn hóa, một năm chính trị, một năm ngoại giao, một năm nghệ thuật, một năm an ninh… Tất cả được qui nạp vào cái mốc “một năm” để cân đo, đong đếm so với những năm trước và tiếp tục phấn đấu, nỗ lực cho năm tới. Với Việt Nam, sau một năm dài, có những gì đặc biệt?

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon