You are here

Blog của namviet

Thư gửi người bạn trẻ: Giấc mơ ngày mới

 

Nàm 2017 gõ cửa nhà tôi. Gỡ tờ lịch cuối cùng xuống như khép lại căn phòng thời gian đã hết, tôi nhìn thấy ba trăm sáu lăm ngày mới, trắng tinh xếp hàng dài, im lặng nhìn mình. Và như mọi năm, tôi lại tự hỏi với điều rất cũ “những gì sẽ đến, ngày mai, trên đất nước này?”.

Khi người Trung Quốc nhớ George Michael

Tin về ngôi sao nhạc pop George Michael, người đã có một loạt các hit như "Last Christmas", qua đời vào ngày Giáng sinh ở tuổi 53 đã khiến nhiều người Trung Quốc tiếc nhớ một cách đặc biệt. Bởi ông và nhóm Wham là siêu sao phương Tây đầu tiên đến sân khấu hòa nhạc ở Trung Quốc trong một vai trò làm ấm lại mối quan hệ đang lạnh lẽo của Bắc Kinh và Washington vào nằm 1985.

2016: Những đại án chưa thể khép

 

Năm 2016 đã bước qua, những sự kiện lớn lao như lũ lụt, nhân tai thủy điện, thảm họa môi trường Formosa… đã át tất cả mọi thứ, tràn ngập sự quan tâm của dân chúng. Thế nhưng bản ghi nhớ của năm, vẫn còn những câu chuyện về tù đày, oan khiên đang hằn vào con người cần phải được nhắc lại. Đó là những ghi chép về Việt Nam với phần tối đen, vật vã trên hành trình đòi quyền làm người và sự công chính.

Ông Noel không đến

Mùa Giáng sinh năm nay, các bậc phụ huynh ở nhiều quốc gia nói rằng họ lo âu trước việc bọn trẻ ngày càng sớm không tin vào sự có mặt của ông già Noel, một nhân vật đã nuôi trí tưởng tượng của hàng tỷ trẻ em qua bao năm tháng. Ông Noel là nhân vật truyền kỳ vĩ đại trên thế gian này, suốt đời mang sứ mạng tạo niềm vui cho trẻ em mà không cần bất cứ một điều kiện đổi chác nào.

Họa sĩ Trịnh Cung nhận định về "Hoạ sĩ người Mỹ gốc Việt và "Dòng Chính Hoa Kỳ"

Hoa sĩ Trịnh Cung định cư ở Hoa Kỳ từ năm 2015. Ông mang theo mình một ước mơ về hội họa Việt Nam kết nối trong và nước, tạo dựng một không gian mới cho nghệ thuật.

Nói về ông, giới hội họa Việt Nam ghi nhận ông là một trong những tên tuổi hàng đầu của làng mỹ thuật Việt Nam trước năm 1975. Nhưng từ lâu, ông ẩn dật và ít khi tiết lộ các tác phẩm của mình. Nhưng bên cạnh đó, Trịnh Cung còn là một nhà phê bình và nhận định về mỹ thuật với những góc nhìn rất đặc biệt.

Thế kỷ ánh sáng

 

Những năm tháng là sinh viên, tôi hay tò mò về việc phân chia đất nước Đại Hàn. Một bên theo Tư bản và một bên theo Cộng sản. Nhất là vào những năm 80 và 90, tôi luôn ấn tượng về phong trào sinh viên Nam Hàn xuống đường biểu tình đòi thống nhất, ủng hộ Bắc Hàn. Truyền hình đưa tin sinh viên đụng độ với cảnh sát, lập chiến lũy, bị truy bắt… là những câu chuyện khiến tôi háo hức tìm đọc rất nhiều thứ về đất nước bị chia cắt đó. Lý do tôi muốn biết, vì Đại Hàn cũng tương tự với một Việt Nam trong lịch sử.

Thư cho người bạn trẻ: Khi chúng ta thất bại

 

Trong một thời gian ngắn, rất nhiều sự kiện trên thế giới đem lại cho chúng ta những bài học về sự thất bại. Từ thất bại của một ứng cử viên tổng thống cho đến thất bại của một quốc gia bất ngờ về người lãnh đạo của mình. Rất nhiều những câu chuyện về thất bại được kể lại với nhiều ngôn ngữ, chủng tộc. Nhưng điều đáng để ghi lại, là khi giáp mặt với thất bại, con người đã hành xử như thế nào.

Điều tôi muốn nói với bạn là vậy.

Giáo dục bằng đớn hèn, chúng ta không thể dựng được thế hệ của hy vọng

 

Đầu tuần này, có một chuyện khá thú vị diễn ra ở Viện đại học Virginia, Hoa Kỳ. Có gần 500 sinh viên và giảng viên của Viện đại học này cùng ký tên vào một bức thư phản đối bà giám đốc của trường là Terasa Sullivan, vì đã phát đi một bức thư kêu gọi sự hợp nhất của toàn Viện đại học, nhưng trích dẫn trong đó ý văn của tổng thống đời thứ 3 của Hoa Kỳ là Thomas Jefferson.

Tân tổng thống và bầu cử Mỹ trong mắt người Việt

Ý kiến nói "nhiều người Việt theo dõi cuộc bầu cử không vì nước Mỹ, mà vì cho quê hương mình".

Cũng như bao người có khuynh hướng thích bà Hillary Clinton làm tổng thống, tôi đã có thoáng bàng hoàng khi nghe kết quả chung cuộc. Thế giới quả là đầy những bất ngờ, nhưng sự dân chủ và nỗ lực ủng hộ lựa chọn mang tính dân chủ ở một quốc gia cách Việt Nam hàng ngàn dặm, cũng đem lại nhiều điều bất ngờ hơn nữa.

Trở về, đi tới

 

Trong một chuyến đi quốc nội, vô tình đoàn người đang xếp hàng lấy vé ra máy bay bỗng xuất hiện vài người khách Trung Quốc. Đó là những người khách hết sức ung dung. Họ ăn nói lớn tiếng, cười to và tự nhiên, không khác gì dân bản xứ. Hàng dài người Việt đang xếp hàng im lặng nhìn. Mỗi người một suy nghĩ.

Trang

Subscribe to RSS - Blog của namviet