Cho đến lúc này, tôi quan sát thấy chưa có ca sĩ nào lại dùng võ, đặc biệt dùng đòn nghịch lân (còn gọi là đá giò lái) giỏi như Đàm Vĩnh Hưng. Nói khác đi, Hưng là một nghệ sĩ biết tận dụng thời cơ chính trị thuộc vào dạng thượng thừa, bậc thầy. Nhưng có vẻ như lần này, Hưng đá giò lái hơi sớm và không có lợi cho anh mấy.
Nói Hưng đá giò lái thượng thừa vì xuất thân là chàng ca sĩ hạng áp chót, chuyên hát thay chỗ, những năm 1990, lúc đó Lam Trường nổi đình nổi đám với Tình thôi xót xa, Hoa tím ngày xưa... thì Mr Đàm lọt tọt đi theo sau, ngồi ở cánh gà sân khấu, cầu trời sao bạn Lam của mình đi muộn, kẹt xe, cấn sô để hát lấp, có hát thì có tiền mà bỏ bụng.
Thế rồi cái thời của Lam Trường, thời của Làn sóng xanh qua mau, lúc này, mọi thứ trở nên nhàn nhạt, người ta tìm một cái gì đó nghe cho sâu hơn. Quang Dũng nổi lên nhưng chưa tới, để tìm một “cái gì đó” vô cùng khó, vậy là Mr Đàm mở ngay cước pháp giò lái, thay vì đi hát lấp hay hát phòng trà, anh làm một CD riêng và chấp nhận tặng cho mọi người, thậm chí mang đi tặng giống như nhân viên tiếp thị đi phát tờ rơi quảng cáo vậy.
Kết quả vượt ngoài mong muốn, cú đá giò lái của Hưng quá đẹp, người ta bắt gặp một CD mà người trẻ nghe cũng có máu lửa tuổi trẻ, người già nghe cũng thấy có cái sâu của ca từ. Quyết định làm cover lại toàn bộ các ca khúc trữ tình trước 1975 bằng chất giọng và khúc thức, giai điệu mới của Hưng nhanh chóng đẩy Hưng lên vị trí hàng đầu.
Vấn đề tên tuổi coi như tạm giải quyết xong, tiếp theo là đá giò lái chính trị, bởi tại Việt Nam, một nghệ sĩ mà không có các va chạm chính trị thì cứ nhàn nhạt, chán lắm, còn va chạm quá thì lại hỏng. Vậy là Hưng làm một tour diễn ra nước ngoài, ở đây, Hưng nhắm tới Mỹ, vì ở Mỹ có cơ hội đá giò lái tốt nhất, không đụng bên này thì cũng đụng bên kia, chí ít là có đụng, đụng mới vang.
Không rõ lúc đó Hưng đã có thẻ xanh chưa, nhưng khả năng có là rất cao, và không chừng, nếu thị phần béo bở, thị trường rộng mở thì phát biểu vài câu gì đó “tạo ấn tượng”, coi như trở thành công dân Mỹ như một số đàn anh, đàn chị từng làm, tị nạn chính trị... Nếu thị trường không béo bở thì lại tính theo chiêu thức khác.
Lần đi đó của Hưng, không biết Lý Tống do vô tình hay hữu ý lại lọt vào đòn giò lái của Hưng, Lý Tống xịt một phát hơi cay vào Hưng, anh lảo đảo trên sân khấu, sau đó tuyên bố trướng truyền thông “Lý Tống, anh nợ tôi 1 - 0!”. Phải nói là quá ngầu, có thể không ngầu trong cộng đồng người Việt hải ngoại, thậm chí vớ vẩn, nhưng lại rất ngầu với anh em dư luận viên trong nước, nhưng vẫn chưa đủ ếp-phê.
Năm 2012, Hưng bồi tiếp một cú bằng cách len lỏi, thậm chí lăn lóc để vào viếng đám tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp ở Hà Nội. Hình ảnh của Hưng mang lại cho anh ta một số điểm quá lớn, đủ để hoạt động ca hát thỏa thích trong nước dưới sự che chở của nhiều thứ và bên cạnh sự ủng hộ của anh em dư luận viên (sau này gộp thành AK47). Nắm được lực lượng này trong tay, được họ ủng hộ, thì lượng vé của giới thanh niên đoàn, tức đoàn viên thanh niên CSHCM có thể nói là đếm không xuể, đếm mòn cả chỉ tay.
Vậy là từ bấy tới nay, sự nghiệp ca hát của Hưng một bước lên mây, cái danh “ông hoàng nhạc Việt” cũng chưa đủ, Hưng còn mong làm cả mặt trời. Mà mong làm mặt trời là bị lố, đá như vậy quá hở sườn, Hưng quên rằng với anh em AK47, chỉ có một mặt trời duy nhứt, đang nằm trong lăng Ba Đình thôi. Hố cú này nghe có vẻ đơn giản nhưng bị ném đá tơi tả, mà bị chính người anh em AK47 ném nữa thì xem như độ rủi ro rất cao.
Hơn nữa, tình hình chính trị rối ren, thêm phần chuyện chị Hằng, rồi chuyện nguy cơ mất trắng tài sản của một số nghệ sĩ vì có dính dự đến chính trị, dính đến các vụ kiện tụng và lợi ích nhóm trong thời gian sắp tới, chuyện này, chắc chắn Hưng phải là người biết rõ hơn ai hết, bởi Hưng thông minh và nhanh nhảu mà! Hơn nữa, vụ chị Hằng cùng các lùm xùm có dính đến Hưng vẫn chưa ra tấm ra mẻ gì. Giờ chỉ có đường vạch càng nhanh càng tốt, mà vạch đi đâu cho chắc ăn ngoài đi Mỹ?!
Nghiệt nỗi, giờ bà vợ, cũng là bầu sô của Hưng một thời bên Mỹ đã đệ đơn li dị Hưng, khán giả hải ngoại thì xem Hưng là thằng nằm vùng, dân văn công trá hình... Vậy thì đường nào cho Hưng sang Mỹ đây. Trong khi sống tại Việt Nam, rất khó cho Hưng ở quãng đường phía trước, bởi một khi khán giả bắt đầu quay lưng, thời vàng son khép lại, thì e rằng mọi thứ khó khăn có thể ập xuống bất kì giờ nào. Và muốn giữ cửa thì phải nuôi đàn em, trước có tiền này tiền nọ mới nuôi nổi chứ tới lúc hết thời, có bán cả gia tài cũng chả nuôi được bao lâu. Nếu không nuôi thì không yên, chơi với giang hồ đâu có dễ! Lâu nay Hưng lớn láo là nhờ giang hồ chống lưng cả đấy thôi!
Thì chơi tiếp một cú giò lái vậy, lần này đá ngược, cơ hội cũng rất cao bởi vì dân đấu tranh dân chủ dạo gần đây có vẻ tắt tiếng ca cũng nhiều, rồi thêm nhiều anh chị dân chủ lại ăn nói hớ hênh, có phần trả treo làm cho cộng đồng người Việt hải ngoại thất vọng, nếu không muốn nói là quá thất vọng về họ. Nói khác đi, lúc này, hình ảnh một “nhà” gì đó xuất hiện là hết sức hợp lý và thời cơ chín muồi. Hưng tung ngay đòn giò lái của mình.
Hưng chọn ngay kiểu thời trang mà chỉ cần xuất hiện trên sân khấu thì anh em AK47 sẽ nhảy cẩng lên vì bất ngờ, sau đó lồng lộn. Và, Hưng cũng chỉ mong chừng đó, vì anh em AK47 càng ném đá Hưng bao nhiêu thì càng đánh vào lòng trắc ẩn của cộng đồng người Việt hải ngoại bấy nhiêu. Hưng chỉ cần chừng đó, để lấy lại thị trường và thị phần trên đất Mỹ. Với tấm thẻ xanh có sẵn, Hưng bước sang Mỹ, một thời vàng son mới lại nổi lên và không chừng, lúc đó Hưng lại làm thơ rằng mình từng phản tư, từng ném đá vào cái mặt trời trong lăng bằng cách nói “tôi muốn làm mặt trời, vì mặt trời chỉ có một”, nghĩa là tao đá cái mặt trời trong lăng kia rồi mà bọn nó không hiểu.
Người ta nói rồi, lưỡi nó không có xương, mà cỡ hù dọa anh chị, hù dọa dao thớt một cách công khai, ra dáng anh chị giang hồ Hưng cũng dám làm thì không có thứ gì Hưng ngại qua mặt khán giả cả. Vì có hành vi ấy, người khác đã rớt đài lâu rồi, Hưng thì không, vẫn lên như diều gặp gió, thế mới biết tầm cỡ và nội lực lưỡi của Hưng cỡ nào!
Rất tiếc, lần này, hiệu ứng giò lái đã có, một số người ở hải ngoại, thậm chí từng ghét Hưng chuyển sang mến mộ anh trở lại. Nhưng con số ít ỏi, hơn nữa, cơ hội để vạch sang bên kia lần này lại rất thấp. Không còn thông thoáng như ngày xưa. Lần này Hưng đá giò lái quá thành công nhưng lại đá sớm, không dính mặt đối thủ mà dính mặt trọng tài, nguy cơ bị rút thẻ đỏ rất cao. Đợi rồi xem!
Bài bình luận gần đây