Câu chuyện của thanh niên Trần Đức Đô chết tức tưởi trong doanh trại quân đội chắc chắn không thể sớm kết thúc. Vẫn còn rất nhiều thứ phải tìm hiểu, và hành trình đi tìm công lý người dân cũng sẽ rất gian nan – như mọi vụ án ở Việt Nam – để đi đến cuối con đường: sự thật sẽ tỏa sáng, hay mọi thứ lại chìm đắm trong những sự thành khẩn phường tuồng của những kẻ nắm quyền lực mọi bề?
Thế nhưng, trước các tiếng kêu đòi đầy nước mắt, quặn thắt của người mẹ, người cha, của những người đang kinh hoàng nhìn thấy một sự tàn bạo được che chở rất mực nghiêm minh, thì có đủ các loài ếch nhái cơ hội đã nhảy ra uôm oam, tự mình đưa ra kết luận đầy khốn nạn về cái chết của một quân nhân trẻ còn đang nằm đó. Chúng nhanh chóng đẩy cái chết đáng ngờ đó, thành một loại “sâu làm rầu nồi canh” làm ảnh hưởng đến cái tên quân đội nhân dân Việt Nam!
Đau đớn cho gia đình của Đô, đau đớn cả cho gia đình đã sản sinh của những kẻ miệng lưỡi điếm nhục tệ hơn súc vật, khi liếm láp cái chết đau thương đồng loại của mình như một bữa tiệc máu, và có thể có cả phần thưởng. Đau đớn cho cả dân tộc Việt Nam phải chứng kiến cả một thế hệ với ý thức băng hoại phụng sự cho cái ác. Đau đớn, bởi trong ngàn năm lịch sử Việt, loại khốn nạn như vậy vốn là hiếm hoi, không thể thành bầy đàn và hò reo nhảy múa tự nhiên như hôm nay.
Hình ảnh mà tôi post kèm ở đây, chỉ mang tính minh họa đại khái về một thứ rác rưởi mọc lên như có chỉ thị đối phó gấp rút, mà vào rạng sáng ngày 1-7-2021, tôi nhìn thấy đăng tải trên YouTube chỉ vừa mới 13 giờ.
Một ngày trước đó, những người đại diện cho một quân đội thuộc hàng hùng mạnh nhất nhì Đông Nam Á, đã lên giọng rằng cái chết của một binh sĩ như vầy, có thể “bị thế lực thù địch lợi dụng”. Thế nhưng vẫn chưa thấy kẻ thù nào, quân địch nào lợi dụng ngoài những miệng lưỡi nhơ nhớp, reo hò sau những tuyên bố “vô can” của Trung tướng Dương Đình Thông hay Đại tá Nguyễn Xuân Thìn, những người phát ngôn chính của Bộ Quốc Phòng về sự kiện này.
Dường như “thế lực thù địch” ở đây, tiền phong và rõ ràng nhất, chính là nhân dân? Hãy lắng nghe xem. Đúng là trời đang chuyển. Người ta nghe thấy sấm chớp và mây mù của sự phẫn nộ đang hiện ra, mà cách giải quyết duy nhất, là đem lại một bầu trời quang minh, công bằng và nhân ái cho xã hội, cho con người Việt Nam.
Người dân đang nhìn chăm chú vào từng động thái của những người lãnh đạo quân đội về cái chết này, và cả những bản video về cảnh đánh đập, bức hiếp đầy bạo lực trong các doanh trại – đang lan tràn khắp nơi trên Facebook, Tiktok và cả Twitter, như thách đố.
Câu trả lời vào lúc này, ắt phải có đủ giá trị, và cũng phải được nhân dân chấp nhận về sự hợp lý. Vì bởi quân đội – nơi mà con em của mọi người phải gia nhập như một nghĩa vụ công dân – là nơi được đánh giá chuyên nghiệp, mạnh mẽ và công chính nhất của đất nước, cũng là nơi tiêu tốn nhất nhì tiền thuế của cả trăm triệu người dân Việt Nam. Nhưng nay qua vụ việc cụ thể này lại đang làm không ít người ngỡ ngàng lẫn nghi ngại.
Và người dân cũng đang chăm chú quan sát, để hy vọng rằng, sẽ không có chuyện ngân sách phải nuôi dưỡng những loại ếch nhái ghê tởm sống và nói tiếng Việt để đợi lệnh reo hò, ngậm máu phun người cho những sự kiện như thế này.
Bài bình luận gần đây