You are here

Vài suy nghĩ về thành công của các cuộc biểu tình chống Trung quốc

 
Kami
-
Thế là sau gần ba tháng, tôi và chắc cũng có nhiều người nữa lại có những ngày nghỉ cuối tuần thoải mái trong nhiều niềm vui. Nói là thoải mái, vì chuyện biểu tình chống Trung quốc ở Hà nội đã đến hồi kết của một thời gian quá dài với 11 cuộc biểu tình ôn hòa chống Trung quốc ở thủ đô Hà nội diễn ra triền miên. Nói về niềm vui không chỉ vì tất cả những người tham gia biểu tình lần thứ 11 bị trấn áp, bắt giữ và được trả tự do, mà đặc biệt hơn là sáng nay 27.82011, lãnh đạo UBND thành phố Hà nội bằng một thái độ được mô tả là hết sức trọng thị khác thường, đã có cuộc đối thoại kéo dài gần 3 giờ đồng hồ với những người tham gia ký bản Kiến nghị về thông báo cấm biểu tình, tại trụ sở UBND TP. Hà nội.

Được biết, tại cuộc gặp mặt về phía chính quyền Hà nội có sự tham gia của các quan chức cao cấp nhất, như Bí thư thành ủy Phạm Quang Nghị, Chủ tịch UBND TPHN Nguyễn Thế Thảo, Phó CT Vũ Hồng Khanh, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Hồ Quang Lợi, Giám đốc Công an TP Nguyễn Đức Nhanh, Chủ tịch UBMTTQVN TP HN Đào Văn Bình... Về phía đại diện những người tham gia ký bản Kiến nghị có sự có mặt của các vị Nguyễn Trọng Vĩnh, Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Chu Hảo và đáng tiếc đã có một số vị không tham dự được, như GS. Nguyễn Huệ Chi do không được khỏe, TS Lê Đăng Doanh hiện ở Hải Phòng, Nhà văn Nguyên Ngọc đang ở Đà Nẵng không ra kịp. Tại cuộc gặp gỡ này, những người phát biểu tham dự đã nêu ý kiến của cá nhân mình, có cả những ý kiến trái ngược nhau, nhưng nhìn chung các ý kiến phát biểu đều tỏ rõ sự thiện chí, xây dựng và thẳng thắn giữa chủ và khách ở mức cao. Và thông tin cũng cho biết có thể còn có các cuộc gặp gỡ tiếp xúc nữa trong tương lai. Nếu như vậy đó là những chỉ dấu đáng mừng và đáng khích lệ.
 


 

Các nhân sĩ trí thức trong một cuộc biểu tình tại Hà nội ngày 14.8.2011

Trong đời sống xã hội, vấn đề những mâu thuẫn ở các cấp độ khác nhau luôn phát sinh ở các mức độ khác nhau là quy luật tất yếu không thể tránh khỏi, bởi nó chính là động lực thúc đẩy cho sự phát triển của xã hội. Việc giải quyết các mâu thuẫn đó cũng có vô vàn cách thức không giống nhau, nhưng thực tế của lịch sử loài người đã chứng minh cho thấy việc giải quyết các mâu thuẫn hay các bất đồng giữa cá nhân với cá nhân, tổ chức với tổ chức hay ở mức cao như giữa các quốc gia với quốc gia, thì việc ngồi xuốn để đối thoại, đàm phán là cách thức có hiệu quả nhất, ít hao tổn vật chất và sinh mạng nhất so với chính sách đối đầu trực tiếp bằng bạo lực giữa các bên.

Việc chính quyền Hà nội gửi giấy mời tới những người đặt bút ký vào Bản kiến nghị về Thông báo cấm biểu tình, để trao đổi đối thoại là một động thái mới, rất thông minh chưa từng có của những người lãnh đạo cộng sản trong lịch sử Việt nam từ nhiều chục năm nay nhằm để tránh sự đối đầu không cần thiết, đồng thời cũng nhằm giảm thiểu các áp lực xã hội đã và đang tồn tại trong xã hội Việt nam nói chung và Hà nội nói riêng đang đè nặng lên chính quyền. Đó là, về đối ngoại thì chịu sức ép của Trung quốc trong vấn đề lãnh hải, những diễn biến sự sụp đổ hàng loạt của các chế độ độc tài ở Bắc Phi và Trung Đông, mà ở đó các cuộc cách mạng Hoa Nhài ban đầu cũng khởi phát như ở Hà nội vừa qua. Về đối nội thì Kinh tế thì suy thoái, lạm phát thì phi mã, nội bộ lãnh đạo lục đục lo sợ, không ai dám chịu trách nhiệm, nạn tham nhũng tràn lan, bất công trong xã hội và khoảng cách giàu ngheo giữa các nhóm người ngày một lớn. Vậy mà nay thêm các cuộc biểu tình ôn hòa chống Trung quốc diễn ra liên miên, đó là các đòn cân não đe dọa quyền lực và lợi ích các lãnh đạo chính quyền và các đại gia tư bản đỏ, trong một bối cảnh phức tạp chưa từng có như hiện nay.
Những người biểu tình này bị CQ coi là phản động?

Một điều dám khẳng định chắc chắn, đó là lãnh đạo và chính quyền không chỉ riêng Hà nội đã bắt đầu biết sợ dư luận và ý chí của quần chúng nhân dân qua các cuộc biểu tình chống Trung quốc vừa qua, mà bằng chứng là chỉ một vài ngày trước đây, các phương tiện truyền thông của chính quyền Hà nội đã có các bài viết trên Báo Hà nội mới, An ninh Thủ đô và các phóng sự trên truyền hình Hà nội, qui chụp họ (các nhân sĩ trí thức và người biểu tình) bị các thế lực khác giựt dây, thậm chí còn gọi họ phản động. Xin hỏi nếu họ là phản động thì tại sao chính quyền Hà nội không kiên quyết dùng pháp luật để xử lý mà quay ra đối thoại với bọn phản động?

Trong bối cảnh ấy, cuộc gặp gỡ mang tính trao đổi đối thoại của UBND TP. Hà nội là kết quả bởi nhiều yếu tố mang tính áp lực mạnh mẽ khác nhau như đã kể trên, nhưng cũng cần phải kể đến sức ép của phía Hoa kỳ khi yêu cầu phía Việt nam phải thả vô điều kiện những người biểu tình ngày 21.8.2011 còn bị giam giữ, đồng thời cũng là do sự đoàn kết những người tham gia 11 cuộc biểu tình từ ngày 05.6 - 21.8.2011 và phản ứng quyết liệt của các nhân sĩ trí thức yêu nước khi ra văn bản Kiến nghị về thông báo cấm biểu tình gửi UBND TP. Hà nội và một yếu tố không thể nhắc tới là sự thành công của cuộc nổi dậy của dân chúng ở Libya mấy ngày vừa qua mang lại.

Thiết nghĩ cũng phải nhắc lại câu chuyện nhỏ và đã cũ từ năm 2009 ở Mỹ, hẳn các bạn đọc còn nhớ sự kiện mang tên “Beer Summit” liên quan đến ông tổng thống da màu Obama, câu chuyện này có lẽ sẽ giúp cho các vị lãnh đạo ở Việt nam nên lấy làm bài học. Câu chuyện ban đầu rất đơn giản chỉ là việc thi hành công vụ giữa một nhân viên cảnh sát và một công dân da màu (giáo sư Gates), nhưng trở đã trở nên phức tạp và tạo nên phản ứng dư luận xã hội dữ dội khi ông Obama đã vô ý miêu tả hành động của trung sĩ Crowley bắt giáo sư Gates tại nhà riêng của ông về tội làm mất trật tự là một hành động ngu xuẩn (the police acted stupidly) và do có hàm ý có áp lực muốn trung sĩ Crowley xin lỗi giáo sư Gates, nhưng ông trung sĩ nói ông chỉ làm nhiệm vụ và không có gì để xin lỗi ai. Và lập tức lãnh đạo các hội cựu nhân viên cảnh sát của thành phố Cambridge đã tổ chức họp báo lên tiếng ủng hộ trung sĩ Crowley và yêu cầu tổng thống Obama xin lỗi (vì đã dùng từ nặng) đối với tất cả nhân viên công lực toàn quốc.
Thế là chỉ mấy giờ sau khi các hội cựu nhân viên cảnh sát lên tiếng, tổng thống Obama đã phải vội tổ chức họp báo tại tòa Bạch Ốc và nói rằng có thể ông đã không cân nhắc ngôn từ chính xác khi miêu tả vụ cảnh sát còng tay giáo sư Gates mấy ngày trước, ông cũng nói cả hai người đều đã phản ứng quá mức cần thiết. Không chỉ thế, ông Tổng thống Obama đã điện thoại khuyên giải cả hai người và mời họ nếu đồng ý thì đến tòa Bạch Ốc uống bia để thông cảm nhau, mà theo ông cuộc gặp gỡ giữa ông và hai nhân vật chính trong vụ gây sôi nổi về da màu gần đây chỉ là “một cơ hội lắng nghe với nhau”.
Câu chuyện cũ từ nước Mỹ cũng cho chúng ta hiểu nhiều điều, nhưng bài học lớn nhất là sự biết lắng nghe và tạo cơ hội cho các bên để đối thoại, giải quyết những vấn đề còn bất đồng. Đó chính là hệ quả của một xã hội dân chủ mà nhiều người trong chúng ta đang mong mỏi và hướng tới.

Trong tương lai gần, có lẽ các cuộc biểu tình chống Trung quốc có lẽ sẽ tạm thời ngừng lại một thời gian để rồi sẽ tiếp tục hay không thì chưa ai rõ, nó còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố. Nhưng với 11 cuộc biểu tình vừa qua cũng giúp cho chúng ta nhiều bài học kinh nghiệm, để phần nào giảm thiểu các thiệt hại không đáng có. Đó là những người vốn được coi là lãnh tụ tinh thần của các cuộc biểu tình phải biết khôn khéo, khi cần cương phải biết cương, khi cần nhu thì cũng phải biết nhu, phải biết mềm dẻo trong tranh đấu và đừng quá sợ hãi khi ta đang làm những việc hết sức chính nghĩa đó là bầy tỏ lòng yêu nước và phản đối quân xâm lược. Và cũng phải có tầm nhìn chiến lược, chứ đừng có kiểu suy nghĩ bao biện rằng "Một nguy hiểm khác nữa, đó là ở những khái niệm “tổ chức khéo léo”, “thiếu tổ chức” (biểu tình) được lặp đi lặp lại, rồi chính quyền phải “công nhận và đối thoại” với các vị trí thức", suy nghĩ kiểu này cũng như đứa trẻ tự bịt mắt mình rồi nghĩ người khác không nhìn thấy nó.

Hôm nay, qua việc chính quyền Hà nội gửi giấy mời tới những người đặt bút ký vào Bản kiến nghị về thông báo cấm biểu tình, đến để trao đổi đối thoại đó đã rõ như ban ngày rồi, có lẽ không cần phải bàn cài gì thêm nữa nhỉ ?

Về những người tham gia 11 cuộc biểu tình vừa qua, dẫu cho họ không phải người ruột thịt, bà con họ hàng thân thích gì của tôi, nhưng bản thân tôi cũng có nỗi đau, thông cảm và pha chút thương cảm với họ - những người tham gia biểu tình. Đó là các chị, các anh như Bùi Thị Minh Hằng, Đặng Bích Phượng (Phương Bích), Nguyễn Văn Dũng (Dũng Aduka), Vũ Quốc Ngữ, Nguyễn Quang Thạch hay Nguyễn Chí Đức v.v... khi họ bị bắt bớ hành hạ. Đặc biệt tôi cảm phục, trân trọng với sự nhiệt tình và dũng cảm của TS. Blogger Nguyễn Xuân Diện. Với tôi luôn coi họ là những con người tràn đầy lòng nhiệt tình yêu nước, đầy nhiệt huyết, sự dũng cảm có thừa, họ sẵn sàng đối đầu với những nguy hiểm mà ai cũng biết trong một xã hội như Việt nam hiện nay, luật pháp không được coi trọng, với người dân mọi thứ chỉ là sự phục tùng vô điều kiện. Không phục tùng hay có biểu hiện của sự phản kháng là phản động, là chống đảng, chống lại cái (nhãn hiệu) chính quyền nhân dân.

Kết quả thành công lớn nhất của 11 cuộc biểu tình chống Trung quốc liên tiếp vừa qua là vấn đề mọi người Việt nam nói chung và Hà nội nói riêng đã làm được, đó là dám sử dụng quyền công dân của mình, xuống đường biểu tình để thể hiện ý chí và nguyện vọng cái đã được ghi nhận trong Hiến pháp nước CH XHCN Việt nam. Đó là những sự kiện và kết quả mang tính thần kỳ, mà chỉ cách đây 4-5 tháng không ai dám nghĩ tới chứ đừng nói rằng đã thực hiện được. Chắc chắn nó sẽ được ghi vào trong lịch sử Việt nam.

Con đường tiến tới phía trước còn dài và còn không ít gian nan, nếu mỗi chúng ta cùng ý thức được để xiết chặt tay nhau cùng tiến bước hướng về phía trước để giành lại quyền công dân của mình. Chắc chắn đêm tối sẽ qua đi, bình minh sẽ xuất hiện cho một ngày mới với những hy vọng một đất nước Việt nam mới Dân chủ và thịnh vượng. Việc chúng ta làm hôm nay không chỉ vì quyền lợi cá nhân của mỗi chúng ta, của gia đình mình mà còn vì tương lai của đồng bào mình và của cả con cháu mỗi người chúng ta trong tương lai nữa.

Đây chỉ là thời khắc nghỉ ngơi dưỡng sức, rút kinh nghiệm cho các sự kiện mới sẽ xảy ra trong tương lai gần không chỉ ở Hà nội mà còn cả trên bình diện toàn quốc .

Hà nội, chiều ngày 27 tháng 8 năm 2011

-------------------
*Đây là trang Blog cá nhân của Kami. Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á châu Tự do RFA  
 

Bài bình luận

Mến gởi Kami và bà con Hà nội, Mới đây bs Phạm Hồng Sơn (Hà nội) viết đại ý như sau : "Hồi còn học phổ thông và đại học, khi học về giai đoạn lịch sử 1956- 1975, chúng tôi luôn được dạy rằng chánh quyền Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) là bọn ngụy quyền bán nước hoặc là tay sai bán nước cho kẻ xâm lược Mỹ. Sau đó nhiều hình ảnh minh họa các cuộc biểu tình giữa các đường phố Hà nội với các biểu ngữ đả đảo : ngụy quyền Sài gòn bán nước, đả đảo đế quốc Mỹ xâm lược, v.v. Sau này, có dịp vào Sài gòn, tự tìm hiểu thì tôi không thấy tài liệ/tư liệu nào chứng tỏ chánh phủ VNCH bán nước, hoặc ký hiệp định nhượng đất, biển đảo gì của VN cho Mỹ. Trái lại năm 1974, quân đội VNCH còn xã thân đánh Trung cộng khi Tàu cộng xâm lăng Hoàng sa. Trong khi đó tôi tìm thấy tư liệu là năm 1958, thủ tướng Phạm văn Đồng thừa lệnh HCM ký Công hàm công nhận Hoàng sa là của Trung quốc. Sau này năm 1999 Hà nội ký Hiệp ước Biên giới và năm 2000 ký Hiệp định Vịnh Bắc bộ, nhượng thêm đất biển cho Tàu. Đến độ các lão thành cách mạng cũng phải lên tiếng đòi bạch hóa các công hàm, hiệp ước, hiệp định mà Hà nội đã ký với Tàu. Hai vụ việc trên làm tôi thắc mắc là tại sao từ tháng 6/2011 đến nay, các cuộc biểu tình diễn ra ở Hà nội cũng có các biểu ngữ rất to, màu sắc bắt mắt rất ấn tượng, phản đối Trung quốc xâm lược, nhưng tuyệt KHÔNG có một chữ nào nói đến cụm từ bán nước hay đả đảo bè lũ tay sai bán nước, như Hà nội đã từng làm đối với chánh phủ VNCH trước đây? Thậm chí còn có biểu ngữ ca ngợi công lao của nhà nước hiện nay, kể cả hình ảnh các vị lãnh tụ của chế độ (Vc) này, những kẻ đả đích thân bảo vệ chế độ bán nước!" _____________ Phần trên là ý kiến của Phạm hồng Sơn, riêng tôi Dân Nam xin gởi đến Kami và quí vị Nguyễn Huệ Chi, Nguyễn xuân Diện, Lê đăng Doanh, Nguyễn Ngọc, Bùi Thị Minh Hằng, Đặng Bích Phượng (Phương Bích), Nguyễn Văn Dũng (Dũng Aduka), Vũ Quốc Ngữ, Nguyễn Quang Thạch hay Nguyễn Chí Đức và bà con Hà nội đề nghị này: Nếu quí vị thật lòng muốn VN có tự do dân chủ và công bình, thì nên thẳng thắn kêu gọi, hô hào toàn Miền Bắc đứng lên vứt bỏ chế độ cộng sản đó đi. Muốn vậy, quí vị hãy can đảm nêu lên tội ác HCM, cờ đỏ và cộng đảng Bắc Việt đã làm tôi tớ cho Nga Tàu xâm lăng, đánh giết, khủng bố và ăn cướp Miền Nam. Tội ác của Hồ và cấp lãnh đạo Hà nội đã nướng hàng triệu sinh mạng dân Bắc vào lửa đạn trường sơn. Gây ra cảnh nồi da xáo thịt, đẩy VN vào cảnh nghèo đói; dân tộc chia lìa mà trong lịch sử VN chưa bao giờ sau chiến tranh người Việt lại tan tác, tù tội, nghèo đói bỏ nước ra đi như thời kỳ từ 1975 đến nay. Thê thảm hơn nữa là HCM, Phạm văn Đồng và bè lũ tai sai nhà Hán đã liên tục tục quì gối dâng đất biển đảo, bán nước cho Tàu cộng. Thế thì Hà nội và cả Miền Bắc còn gì để bào chữa hoặc hãnh diện với Hồ và tập đoàn bán nước Bắc Việt. Tôi người dân Nam, đau lòng và hỗ thẹn cho cái gọi là 4 ngàn năm văn hóa Hà nội, mà bà con ngoài đó vẫn cúi đầu thờ tên lưu manh, bán nước là HCM và lá cờ đỏ chư hầu Tàu. Nam Bắc là anh em một nhà, nhưng các bạn Hà nội và cả Miền Bắc đã quá sai lầm, bị cái bóng HCM, cờ máu và con rùa Vc Hà nội lừa gạt, đè đầu mãi thì đau và nhục quá! Anh em tôi Dân Nam, suốt 20 năm, một tay cầm súng, đổ máu chống Hồ và bọn khủng bố cs Bắc Việt, bảo vệ non sông; một tay xây dựng cho Miền Nam có được tự do, no ấm như Tây Đức, Nam Hàn, Đài loan. Từ 1975 đến nay, anh em Dân Nam hải ngoại đã đóng góp tích cực cho quê nhà đỡ đói khổ, người trẻ được học hành. Còn các bạn Dân Bắc, từ 1954 đến nay, sao vẫn cúi đầu thờ Hồ, theo cộng, để cho nước nhà bị Tàu xâm lấn mất đảo, mất biển, mất đất, mất dần bản chất bất khuất của Việt tộc? Tại sao vậy các bạn? Không lẽ tinh thần Phù đổng đã chết vì bệnh liệt kháng? Không lẽ sĩ phu Bắc Hà cũng chỉ nói vòng vòng cho có nói chớ thật sự thì không dám dấn thân để nói lên tất cả sự thật hầu sớm đánh đổ chế độ độc tài Hà nội, như dân Libya, các nước Bắc phi và Trung Đông đang làm. Như vậy câu nói "Hà nội ra ngõ gặp sĩ phu và anh hùng" thì e rằng các bạn đã tự lừa ối các bạn vậy! 30/41975, Dương thu Hương đã ngồi khóc giữa Sài gòn, than rằng : "Phe chiến thắng là lũ man dại Phe chiến bại là người văn minh" Không lẽ 36 năm sau 1975, Hà nội và cả Miền Bắc vẫn chưa thức tỉnh, vẫn nhắm mắt thờ cái lũ man dại đó sao?

Biểu tình chỉ để chống Trung Quốc chưa đụng gì đến đảng và nhà nước thế mà vẫn chưa có đến nghìn người. Người tham dự thì bị đuổi học, truy bức, bỏ tù... thế mà các bác hải ngoại cứ bảo nhân dân xuống đường để chống đảng thì có bao nhiêu người tham gia? chuyện gì sẽ xảy ra? số phận của những người tham gia sẽ như thế nào? Đừng hô hào kiểu chết người khơi khơi như vậy... Có nóng lòng thì nên đi biểu tình ở hải ngoại trước đại sứ quan Trung quốc hay Việt Nam. Cảm ơn các bác.

Trước nhứt, cám ơn Kami đã viết bài, đưa tin và cám ơn RFA cho đăng ý kiến. Kế tiếp, cám ơn bạn trong nước (Biểu tình chỉ để chống Trung) đọc ý kiến của tôi và góp ý. Những góp ý của bạn rất hợp lý, không có gì sai, tôi hoàn toàn đồng ý và thông cảm nỗi khó khăn trong nước. Nhưng bạn ạ, Tự do không bao giờ được cho không. Muốn có tự do thì phải xả thân tranh đấu. Có cuộc đấu tranh nào mà không gặp khó khăn, có khi phải hy sinh, tù đày, chết chóc. Bạn hãy xem Ba lan với Công đoàn Đoàn kết đã bền gan, hy sinh, quyết lòng đánh đổ cs Ba lan. Kéo theo sự sụp đổ của cs Đông Âu và Nga sô. Rồi đến Nam Phi và hiện nay thì đến Trung Đông và Bắc Phi. Bạn hãy xem Yemen, Syria và Libya đã đổ máu để có tự do. Dân Miền Nam đã đổ máu bảo vệ tự do no ấm cho Miền Nam 20 năm. Sau 1975, có hơn nửa triệu Dân Nam chết trên đường vượt biển, vượt biên để tìm Tự do. Cho nên Miền Bắc muốn có tự do thì phải hy sinh đấu tranh bạn ạ. Bạn có biết năm 1954, kinh tế VN không thua Trung cộng, Đài Loan, Nam Hàn, Singapore. Thời chiến tranh Nam Bắc, Sài gòn được thế giới khen tặng là Hòn ngọc Viễn Đông, kinh tế Miền Nam lúc đó còn trên chân Trung cộng, Đài Loan,Nam Hàn và không thua Singapore. Ngày 30/4/1975, Miền Nam buông súng xuống, giữ Sài gòn còn nguyên vẹn, giao lại cho Miền Bắc điều hành đất nước. Ba mươi sáu năm sau, VN không đáng xách dép cho Đài Loan, Nam Hàn, Singapore! Lại còn mất đảo, mất biển, mất đất, mất rừng, mất hầm mỏ, mất khu phố vào tay Trung cộng. Phụ nữ VN phải gã bán cho Tàu cộng, Đài Loan, Hàn quốc... hoặc đi ở đợ cho ngoại nhân khắp thế giới kể cả Trung Đông mà ngày xưa Miền Nam còn văn minh, tự do và giàu hơn đám Hồi giáo Trung Đông nữa! Bạn có thấy đau lòng không? Thế nhưng, 36 năm nay các "lão thành cách mạng" Hà nội kể cả Võ nguyên Giáp vẫn mặc áo đại cán, hàng năm ăn nhậu dịp 30/4/75, cúi đầu thờ Hồ, theo cộng. Mặc cho dân đói khổ, chịu đựng mọi bất công. Mặc cho tuổi trẻ VN lớn lên học lịch sử dối trá do băng đảng Vc Hà nội dựng lên. Mặc cho thanh niên VN lớn lên trong bóng tối mất hết tự do, tự hào dân tộc. Mặc cho Tàu cộng biến VN thành chư hầu và bãi rác của bọn Hán tộc. Những "lão thành cách mạng" đó sao mãi rút đầu như con rùa già Hồ gươm, không dám ló đầu ra nhìn sự thật. Không dám đứng lên dẫn dắt tuổi trẻ xuống đường làm cuộc cách mạng đánh đổ chế độ độc tài, đem lai tự do cho VN; nhứt là đem lại tinh thần trong sáng, thẳng ngay, thành thật cho tuổi trẻ đê họ hãnh diện và có cơ hội xây dựng lại nước nhà tốt hơn. Bạn hãy đi hỏi các "lão thành cách mạng" đó xem họ có còn xứng đáng mang danh "lão thành cách mạng" nữa không? Bạn hãy hỏi các quân nhân của QĐND đó họ bảo vệ ai mà để HCM và đảng cs tự do ăn cướp, giết hàng trăm ngàn người trong cải cách ruộng đất? Họ hùng hổ, hung dữ đánh giết dân Miền Nam, để rồi 36 năm sau, họ rút đầu, khoanh tay nhìn ngư dân VN bị Tàu bắn giết, nhắm mắt để chế độ đó bán nước, bán dân. Họ có xứng đáng là QĐND hay họ chỉ là công cụ giết dân, tiếp tay ăn cướp của đồng bào, đồng loại, nhưng rất hèn với giặc. Từ ngày Dân Miền Nam có mặt ở hải ngoại, thì chúng tôi vừa làm việc lo thân, đóng góp tốt cho đất nước cưu mang dân tị nan, vừa hết lòng đóng góp giúp đỡ quê nhà, vừa đứng lên biểu tình chống cộng Tàu và cộng Việt, để mong có ngày VN được tự do, dân chủ. Mong có ngày tuổi trẻ VN không phải sống đời tăm tối mất tự do dưới chế độ nhà Hồ dối trá, ác với dân, nhưng hèn với giặc. Đất nước VN là của tuổi trẻ các bạn. Nếu các bạn không cương quyết đấu tranh để sớm vứt Hồ, vứt cộng, thì tôi e rằng có ngày các bạn sẽ biến thành nô lệ của Hán tộc, mà chính các bạn đã và đang nhìn thấy hiểm họa đó rồi. Chào bạn và chúc tất cả may mắn.

Đất nước là của chung. Bắc cũng như Nam. Trong cũng như ngoài nước. Tùy hoàn cảnh, tài trí sức lực mà đóng góp. Mỗi người là một chiến sĩ chống ngoại xâm và những kẻ ngụy bán nước! Chúng ta đánh chúng bằng mọi mặt; chính trị, văn hóa, kinh tế, xã hội, quân sự, v.v...Tránh tình trạng nói luyên thuyên gây chia rẽ giữa những người VN yêu nước . Góp ý tập trung và thẳng thắn. Đới Bỉnh Quốc sang Việt Nam ngày mai chắc chắn sẽ mang theo nhiều âm mưu xảo quyệt. Đấu tranh chính trị, xã hội, ngoại giao là quan trọng. Cương quyết bày tỏ ý chí : Không chấp nhận lưỡi bò, TQ phải đàm phán về Hoàng Sa. Sẽ không nhượng bộ vấn đề Trường Sa bằng mọi giá kể cả chiến tranh. Người dân HN không cần tụ họp ở một điểm nào. Nếu hàng ngàn, hàng vạn người mặc áo lưỡi bò bị cắt, bị gạch chéo đi khắp mọi nơi trong thành phố thì sao? Nếu phát bong bóng cho trẻ em chơi với hình lưỡi bò bị cắt thì sao? Nếu nhiều người gửi fax đến sứ quán TQ trong những ngày ấy cho Đới Bỉnh Quốc thì sao? Việc này người Việt trong và ngoài nước đều làm được nếu biết số fax. Hãy kẻ chữ Hoàng Sa Trường Sa Việt Nam ở khắp mọi nơi. TQ đang âm mưu chia rẽ hợp tác VN với Mỹ và các nước khác. TQ có tham vọng, muốn xâm chiếm nước nhỏ nhưng rất sợ nước lớn! (Điển hình, TQ muốn đánh VN lắm nhưng sợ Mỹ.) Thằng lớn như TQ khi bị đòn thì mới nặng!!! TQ đang bị nhiều kẻ ghét hơn ai hết. TQ đang có nhiều thù trong giặc ngoài. Ai cũng rõ TQ không phải XHCN mà là thực dân, phát xít. Những thằng tư bản đỏ TQ mới có được tí tiền sẽ mất sạch nếu có chiến tranh và chúng sẽ không có đất dung thân khi thất bại!!! Mỹ và các đồng minh đã có sẵn kế hoạch cho TQ trên biển Đông. TQ vừa hỏi thăm tàu chiến Ấn trong mấy ngày qua là rất đúng kế hoạch chờ TQ. Ai cũng biết con rắn độc này cần phải triệt hạ! VN nhất quyết không sợ rắn!!!

Đọc bài viết của Ngài tôi đoán có lẻ Ngài là người lính . Người lính thì thường chỉ biết nhận lệnh và chấp hành . Từ đó , nên nay phải suy nghĩ để viết một bài độc lập theo ý của mình , nên Ngài viết kém quá . Ngài hô hào kích động , gây hận thù . Những luận điệu mà Ngài nêu ra trong bài viết chứng tỏ Ngài chỉ là người lính chuyên bắt gà của dân mỗi khi đi hành quân ngày xưa . Ngài hãy học tập Kami , chống Cộng như vậy mới làm cho Cộng Sản run mình , chớ chống kiểu thô lổ , hận thù , dốt nát như Ngài chẳng làm ai sợ đâu , mà còn phản tác dụng nữa . Tôi là ai mà nói với Ngài như vậy . Tôi là chiến hữu của Ngài đó . Ngày xưa , khi Ngài lầm lủi hành quân , thì tôi là người ngồi vẽ đường đi cho Ngài đó . Ngày nay , tôi cũng là tôi ngày xưa , nhưng tôi có nhận xét khác với Ngài . Chống Cộng kiểu của Ngài chỉ làm Cộng Sản có uy tín hơn . Sĩ phu Bắc hà mà Ngài còn miệt thi , thì Ngài tôn trọng ai và ai sẽ là người nghe theo Ngài . Ngài cho rằng Ngài đã đóng góp cho nhân dân Việt Nam ư ? Có chăng là Ngài gởi tí tiền còm về cho vợ và người thân còn ở lại Việt nam , chớ Ngài giúp được gì cho nhân dân Việt nam ,mà bày đặt la lối . Hãy đứng đằng sau Kami và làm theo Kami nếu Ngài thật tâm chống Cộng . Kami chống Cộng như vậy mới làm cho CSVN run sợ . Người chiến hữu của tôi ơi ! Hãy nhìn về Việt nam bằng cái tâm trong sáng , bằng nhìn nhận khách quan . Hãy cởi bỏ hận thù và nhìn về tương lai . Đâu phải chỉ có VNCH mới mang lại ấm no cho dân tộc . " Thuốc không luận Đông -Tây , thuốc nào chửa hết bệnh là thuốc tốt "

Toàn dân Việt Nam không chấp nhận lưỡi bò, Không nhượng bộ Hoàng Sa, Trường Sa bây giờ và mãi mãi...Ủng hộ ý kiến cổ động mọi người già trẻ, trai gái mặc áo vẽ hình ảnh lưỡi bò bị cắt và hàng chữ HSTSVN sẽ được viết ở khắp mọi nơi; thêu chữ trên túi áo, trên nón, mũ, trên xe gắn máy, xe đạp, xe hơi, v.v... Không ai có quyền làm gì ta về việc này!

36 nam chiem mien nam, 36 nam tru dap va nhoi so lop tre mien nam , va gan mot the ky CS khung bo dan Viet, cho nen nguoi Viet trong nuoc chua the manh dan dung len 'lat do' nhu tinh hinh tren the gioi. Theo toi, chi mong nhung CS co tinh than' yeu nuoc 'dang tai chuc va nhung nguoi trong chinh the CS y thuc duoc va 'dung len' nhu Yelsin cua Lienxo thi may ra co the thay doi che do 'ngu xuan va man ro CS'va giai thoat cho dan toc. Hau nhu dai da so nguoi Viet bi CS 'ban cung hoa' cho nen thich 'yen phan'. Tuy nhien, chung ta phai co gang , bang moi cach de khich le nguoi Viet phai co nhieu nguoi nhu Cu Huy Ha Vu v.v. Viet nam bi 'ban cung hoa' cho nen da tro thanh mot trong nhung nuoc ngheo nhat va hy vong VN cung khong phai la nuoc cuoi cung duoc thoat khoi su 'no le' cua CS. Mong cac ban tiep tuc viet va van dong de VN duoc tu do..

" Không lẽ sĩ phu Bắc Hà cũng chỉ nói vòng vòng cho có nói chớ thật sự thì không dám dấn thân để nói lên tất cả sự thật hầu sớm đánh đổ chế độ độc tài Hà nội, như dân Libya, các nước Bắc phi và Trung Đông đang làm. Như vậy câu nói "Hà nội ra ngõ gặp sĩ phu và anh hùng" thì e rằng các bạn đã tự lừa ối các bạn vậy!" TS Cu Huy Ha Vu vua noi da boc lich 7 nam roi. Hu hu

" Không lẽ sĩ phu Bắc Hà cũng chỉ nói vòng vòng cho có nói chớ thật sự thì không dám dấn thân để nói lên tất cả sự thật hầu sớm đánh đổ chế độ độc tài Hà nội, như dân Libya, các nước Bắc phi và Trung Đông đang làm. Như vậy câu nói "Hà nội ra ngõ gặp sĩ phu và anh hùng" thì e rằng các bạn đã tự lừa ối các bạn vậy!" TS Cu Huy Ha Vu vua noi da boc lich 7 nam roi. Hu hu

Mời các bạn đọc bài của Duyên Lãng Hà Tiến Nhất: "Nếu bây giờ còn có ai nói về sự thể gọi là “nguy cơ mất nước” thì nhất định là sai. Tình trạng gọi là nguy cơ đã biến thành hiện thực có chứng minh rồi. Đất nước ta đã thực sự mất vào tay Tầu cộng. Đó là một sự thực hiển nhiên. Tuy rằng trên bình diện công pháp và đối với thế giới, VN vẫn là một quốc gia độc lập có chủ quyền, nhưng nhìn vào thực tại của tình hình đất nước, rõ ràng người VN đã mất nước vào tay người Tầu từ lâu.............(tiếp theo trang web sau đây để thấy hết cái đểu giả của bọn bán nước là giặc cờ đỏ Hà nội). http://www.bacaytruc.com/index.php?option=com_content&view=article&id=6514:mt-bp-mt-bp-li-mt-bp&catid=34:din-an-c-gi&Itemid=53 Dân Nam (Hải ngoại)

Ngày còn ngôi' ghê' tiê'u hoc tôi duoc cô giáo kê' chuyên no' thâ'n An duong vuong chac ai ai cu'ng có hoc câu chuyên lich su ây' cho nên toi không muô'n kê' hêt toan bô làm gi' cho mêt mo'i chi' xin nhac lai. rang la sau khi cho Trong thuy' o re và lua My châu de lay no thâ'n xong .Triêu Dà thang , vua An duong vuong coi ngūa cho theo My châu den gap than rua' Kim quy .. Than Kim quy lai hiên ra và dā dê' lai câu no'i bâ't hu' : chi'nh giac ngoi sau lung nguoi dó o dây chúng ta phai hiê'u rang : chi'nh giac dang ngôi' truoc mat nguoi do : AI ? Bon 14 bö lāo .. Va mang luoi Tay sai cua cong san ... Vua An duong vuong con chém dâu con gài .. Tai sao chung ta khong tu hinh Bon Vi Xi bán nuoc dó di? Nguyen Phuong Tha'o