Song Chi.
Trung Cộng với nhiều tội ác chống lại nhân loại
Ngày 30.6 vừa qua Chủ tịch nước Công hòa Nhân dân Trung Hoa, ông Tập Cận Bình, đã ký ban hành Luật An ninh Quốc gia Hồng Kông ngay sau khi quốc hội thông qua luật này.
Luật An ninh vừa có hiệu lực thì ngày 1.7, kỷ niệm 23 năm Hong Kong được Anh trao trả lại cho Trung Quốc, hàng ngàn người Hong Kong đã xuống đường biểu tình phản đối, lập tức cảnh sát đã bắt giữ hơn 300 người, trong đó có nhiều người bị bắt theo luật an ninh mới.
Rồi đây, với Luật An ninh Hong Kong, mà hành vị phạm tội được diễn giải rất rộng và mơ hồ, bất cứ người Hong Kong nào cũng có thể bị ghép vào các tội “ly khai, lật đổ, khủng bố và thông đồng với các lực lượng nước ngoài để gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia”. Không chỉ ảnh hưởng đến người trong Hong Kong mà bất kỳ ai, kể cả người nước ngoài, những người không thường trú tại Hong Kong nếu bị xem là có tội theo luật này cũng có thể bị trục xuất hoặc truy tố.
Sẽ là những phiên tòa vô pháp, người bị bị bắt sẽ bị tra tấn, bức cung, buộc nhận tội, sẽ nhận những bản án nặng nề hoặc sẽ bị dẫn độ qua Trung Quốc. Những ngày đau thương của Hong Kong bắt đầu.
Như nhiều nhà bình luận chính trị quốc tế cũng nhận xét, Luật An ninh Hong Kong sẽ thay đổi Hong Kong vĩnh viễn.
Trước đó, ngày 29.6, một nghiên cứu do quỹ Jamestown Foundation của Mỹ thực hiện, đã công bố những nghiên cứu cho thấy có khả năng Trung Quốc đang tiến hành một chính sách kiểm soát sinh sản bằng cách ép buộc triệt sản nhắm vào cộng đồng người Duy Ngô Nhĩ. Phụ nữ tại đây bị ép buộc triệt sản hoặc đặt vòng nếu không muốn bị gửi đến các trại cải huấn. Theo nhà nghiên cứu người Đức Adrian Zenz, một chuyên gia về sắc tộc này, tại hai tỉnh lớn vùng Tân Cương, nơi đa số dân là người Duy Ngô Nhĩ, chính sách triệt sản bắt buộc đã khiến dân số giảm một cách đáng ngại từ 2016.
Đây là một chiến lược rộng lớn nhằm làm giảm dân số Duy Ngô Nhĩ, thay thế dần dần bằng dân Hán.
Đối với dân Tây Tạng, dân Duy Ngô Nhĩ, trong nhiều năm qua, nhà cầm quyền Trung Cộng đã thi hành những chính sách, thủ đoạn vừa vô cùng tàn bạo vừa hết sức tinh vi, thâm độc. Không thể nào kể hết những tội ác của Trung Cộng.
Với dân Tây Tạng, có thể tìm thấy trong những bản báo cáo về vấn đề Nhân quyền của tổ chức Liên Hiệp Quốc (United Nations), tổ chức Ân xá Quốc tế (Amnesty International), trong những báo cáo nghiên cứu Chính sách kiểm soát sinh đẻ của Trung Quốc tại Khu tự trị Tây Tạng, những báo cáo của Trung tâm Nhân quyền và Dân chủ Tây Tạng (Tibetan Centre for Human Rights and Democracy)…về những vi phạm nhân quyền của nhà cầm quyền Trung Cộng, bao gồm tước đoạt mạng sống, mất tích, tra tấn, điều kiện nhà tù tồi tệ, bắt bớ và giam giữ tùy tiện, từ chối xét xử công bằng, từ chối tự do ngôn luận, tự do báo chí và tự do Internet. Nó cũng bao gồm đàn áp chính trị và tôn giáo, phá hủy đền đài của người Tây Tạng, những chương trình kiểm soát sinh đẻ nghiêm ngặt kể cả buộc phải phá thai, triệt sản và thậm chí là giết trẻ sơ sinh…Những biện pháp để “tẩy não” các nhà sự, tu sĩ như ép buộc học về chính trị, ép buộc thay đổi quan điểm về Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14, thay đổi niềm tin tôn giáo v.v… Trong hàng chục năm qua, hàng trăm hàng ngàn tu sĩ và người dân Tây Tạng đã chọn con đường tự thiêu để phản đối.
Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 đã cáo buộc rằng 1,2 triệu người Tây Tạng đã bị giết dưới sự cai trị của Trung Quốc.
Các biện pháp dành cho dân Duy Ngô Nhĩ cũng tương tự như thế.
Các báo cáo lên án chiến dịch thanh trừng sắc tộc Duy Ngô Nhĩ đang diễn ra tại Trung Quốc, ngày một nhiều.
Hiệp hội Nhà Báo Điều Tra Quốc Tế (International Consortium of Investigative Journalists - ICIJ) ngày 24.11.2019 tiết lộ các tài liệu bị rò rỉ của Trung Cộng, với nhiều bằng chứng cho thấy việc "tẩy não" có hệ thống của Trung Quốc đối với hàng trăm ngàn người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ tại Tân Cương. Những người này đã bị đưa vào những nhà tù mà chính quyền Bắc Kinh gọi là "trung tâm giáo dục và đào tạo tự nguyện" nhưng thực tế là những nhà tù an ninh cao, ở đó học viên bị giam giữ không xét xử, bị buộc phải học thuộc những thông tin được truyền bá, học tiếng Quan Thoại, và bị trừng phạt.
Điều đáng tiếc là những gì đang diễn ra ở Tây Tạng, Duy Ngô Nhĩ hàng chục năm nay, một phần do bị nhà cầm quyền Trung Cộng kiểm soát chặt chẽ, khiến việc xác định chính xác phạm vi vi phạm nhân quyền trở nên khó khăn, phần khác, người Tây Tạng, người Duy Ngô Nhĩ hết sức cô đơn, những phản ứng của thế giới không có tác động gì bao nhiêu đến Bắc Kinh.
Chưa kể tội ác của nhà cầm quyền Trung Cộng với chính người dân Trung Hoa qua các cuộc thanh trừng, cải cách ruộng đất, chiến dịch kinh tế Đại nhảy vọt, đã khiến từ 18 đến 45 triệu người chết bởi nạn đói do nông nghiệp đình trệ, cuộc Cách Mạng Văn Hóa đã khiến cho hàng nghìn người trở thành nạn nhân tại Trung Quốc, sự kiện thảm sát Thiên An Môn 1989...Hay chính sách đàn áp Pháp Luân Công chính thức khởi xướng từ thời Giang Trạch Dân, với hàng vạn hàng triệu học viên Pháp Luân Công bị bắt giam, tra tấn, hãm hiếp…Và một trong những tội ác rúng động thế giới là nhiều học viên bị mổ nội tạng khi còn sống để cung cấp cho ngành cấy ghép sinh học của Trung Quốc.
Trong thế kỷ XX có hai chủ nghĩa gây đại họa cho nhân loại, đó là chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa cộng sản.
Thế giới nói rất nhiều về tội ác của phát xít Đức nhưng so với chủ nghĩa phát xít, cái hại của chủ nghĩa cộng sản còn lớn hơn nhiều, chỉ riêng con số nạn nhân bị chết tại các nước do đảng cộng sản lãnh đạo là 100 triệu người (100 Years of Communism—and 100 Million Dead, WSJ. Đọc thêm: Mass killings under communist regimes, wikipedia).
Các nước phát xít như Đức, Ý, Nhật bạo phát bạo tàn còn các nước do đảng cộng sản lãnh đạo từ Liên Xô trước kia cho tới Trung Cộng, Cu Ba, Bắc Hàn, Việt Nam, thời gian nắm quyền tuyệt đối đều từ hơn sáu thập niên cho tới hơn bảy thập niên, chính vì vậy di họa của nó đối với từng đất nước, từng dân tộc là vô cùng lớn. Và như đã nói, chế độ cộng sản nào cũng phạm nhiều tội ác chống lại loài người nhưng trong 4 quốc gia do đảng cộng sản lãnh đạo còn lại trên thế giới (Trung Cộng, Cu Ba, Bắc Hàn, Việt Nam) chỉ có Trung Cộng là có đủ tham vọng, có đủ sức mạnh về kinh tế, quân sự và có chiến lược đường dài thực sự đe dọa đến sự bình yên của thế giới.
Trung Cộng-tham vọng càng lớn, hiểm họa với thế giới càng cao
Bài học về sự tỉnh thức và phản ứng chậm chạp của các nước châu Âu trước sự trỗi dậy của phát xít Đức trước kia, đường như đang lập lại với thế giới trước sự trỗi dậy của Trung Cộng!
Cho đến giờ phút này thì tham vọng của Trung Cộng đã quá rõ ràng, không chỉ dừng lại ở việc khống chế các nước láng giềng, tiến tới đánh chiếm Đài Loan, biến biển Đông thành “ao nhà” mà còn vươn xa hơn, âm mưu chia lại trật tự thế giới, kể cả vươn lên thay thế vị trí của Mỹ. Nhưng khác với phát xít Đức, ít nhất trong tương lai gần, Trung Cộng sẽ né tránh đối đầu về mặt quân sự với Hoa Kỳ và các nước phương Tây hết mức có thể, thay vào đó nhà cầm quyền Bắc Kinh sẽ chọn con đường khôn ngoan hơn, đạt được mục đích mà ít tốn kém hơn: Một mặt tiếp tục lấn chiếm từ từ về mặt lãnh hải, không phận trên biển Đông, mặt khác, đánh phá, thao túng, lũng đoạn thế giới trên mọi mặt trận, từ kinh tế, sản xuất hàng nhái hàng giả hàng hóa độc hại, xâm lăng văn hóa, đánh cắp công nghệ, đánh cắp thông tin, trí tuệ, sử dụng fake news, mua chuộc, len lỏi vào mọi tổ chức trên thế giới để lèo lái theo hướng có lợi cho mình v.v…
Đấu với Trung Cộng vì thế là một cuộc chiến toàn diện, trong đó cần sự đoàn kết, phối hợp chặt chẽ giữa Hoa Kỳ và các nước trên thế giới, và phải có những chiến lược bao vây, cô lập Trung Cộng về mọi mặt.
Ngăn chặn những tham vọng và tội ác của Trung Cộng bây giờ phải trở thành một mục tiêu lớn nhất, có ý nghĩa nhất của thế giới tự do dân chủ.
Riêng VN, một trong những tội ác lớn nhất của đảng và nhà nước cộng sản VN là đã tự nguyện đút đầu vào mối quan hệ bất xứng, đầy thiệt thòi và nguy hiểm đối với Trung Cộng, trước kia là do mắc nợ Trung Cộng (và Liên Xô) để tiến hành cuộc chiến chống lại Mỹ và VNCH, giành độc quyền lãnh đạo trên toàn quốc, còn sau này là do hèn nhát và muốn bảo vệ chế độ nên đã đặt quyền lợi của đảng, của chế độ lên trên quyền lợi của đất nước, dân tộc.
Nếu trong tương lai gần, VN có bị Trung Cộng tiến chiếm nốt các đảo còn lại, có bị Trung Cộng lấn lướt thì cũng chẳng có nước nào quan tâm vì VN đã tự nguyện chọn con đường không có đồng minh, không liên minh với bất cứ ai nhưng lại răm rắp học theo Trung Cộng nên trước mắt thế giới, các nước vẫn mặc nhiên xem VN là một phiên bản nhỏ, phiên bản lỗi của Trung Cộng.
Ngược lại, nếu thế giới có xảy ra đối đầu với Trung Cộng thì VN lại mất cơ hội để đứng về phía chính nghĩa chống lại cái ác.
Bài bình luận gần đây