Hầu hết các quốc gia, dân tộc trên thế giới đều rất sáng suốt khi lựa chọn người xứng đáng là lãnh tụ của dân tộc mình. Bởi những vị lãnh tụ của các quốc gia, dân tộc đó đã làm rạng rỡ lịch sử của quốc gia đó. Đồng thời họ đã thiết lập và để lại một nền tảng chính trị xã hội dân chủ làm bệ phóng cho quốc gia phát triển thịnh vượng và văn minh. Tên tuổi của họ được trường tồn cùng với dân tộc của họ.
Đó là những con người nổi tiếng trong lịch sử thế giới như George Washington của Hoa Kỳ, Neru của Ấn Độ, Nelson Mandela của Nam Phi,..
Nhưng có những dân tộc đã chọn nhầm hay nói đúng hơn là bị bắt buộc chọn nhầm người là lãnh tụ của quốc gia, dân tộc mình. Bởi người được gọi là lãnh tụ đó không xứng đáng do họ đã để lại cho đất nước, dân tộc của mình những di sản tội ác, sau gần một thế kỷ mà những di sản tội ác đó vẫn còn đè nặng trên đất nước, dân tộc.
Có lẽ đất nước, dân tộc bất hạnh nhất trên thế giới này là Việt Nam, khi Nhân dân Việt Nam buộc phải coi Hồ Chí Minh là lãnh tụ.
Hiện nay vẫn còn nhiều người dân, gồm cả những bạn trẻ do thiếu những thông tin xác thực về con người của Hồ Chí Minh, nên họ vẫn còn sùng bái, thậm chí “cuồng Hồ Chí Minh”.
Họ lập luận rằng Hồ Chí Minh có công đánh đuổi giặc ngoại xâm, giải phóng dân tộc. Không có Hồ Chí Minh thì không có đất nước Việt Nam. Tất cả những tội ác mà đảng cộng sản đã và đang gây ra cho đất nước và dân tộc không phải do lỗi của Hồ Chí Minh,.....
Đây là những lập luận và quan điểm không đúng và hết sức sai lầm!
Chúng ta nhìn lại lịch gần 4000 năm của dân tộc, thời nào cũng có những anh hùng hào kiệt đứng lên giành độc lập dân tộc. Vào tháng 8 năm 1945, Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã cướp chính quyền của Thủ tướng Trần Trọng Kim, chứ không phải giành chính quyền từ tay người Pháp hay người Nhật.
Nguyễn Ái Quốc hay Hồ Chí Minh đã sai lầm ngay từ ban đầu khi lựa chọn chủ thuyết cộng sản với chủ trương dùng bạo lực và khủng bố để cướp chính quyền. Và sau khi cướp được chính quyền thì thiết lập sự cai trị độc đảng cộng sản bằng chuyên chính vô sản hay bạo lực cách mạng.
Lịch sử Việt Nam cho thấy, sau khi Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam cướp được chính quyền từ chính phủ của Thủ tướng Trần Trọng Kim, Hồ Chí Minh cũng đã thành lập chính phủ và quốc hội đa đảng nhằm mục đích đánh lừa Nhân dân và cộng đồng quốc tế để nhận được sự ủng hộ.
Sau khi củng cố được vị thế quyền lực, Hồ Chí Minh dùng lực lượng an ninh loại bỏ và tiêu diệt các đảng phái chính trị khác trong chính phủ và quốc hội như: Quốc Dân Đảng, Đồng Minh Hội,.... khi các đảng này có quan điểm khác biệt về phương pháp giành độc lập dân tộc.
Trong bài viết này tôi chỉ đề cập đến việc Hồ Chí Minh sau khi qua đời đã để lại những di sản gì và hậu quả của nó?
Thứ nhất, đó là một chế độ độc đảng cộng sản mang bản chất phản cách mạng, phản dân chủ và phản động đang cai trị Nhân dân ở miền Bắc một cách độc đoán, chuyên quyền.
Thứ hai, một cuộc nội chiến Nam Bắc huynh đệ tương tàn còn đang dang dở với hàng triệu người chết và thương tật;
Thứ ba, một nền kinh tế quan liêu bao cấp nghèo nàn, lạc hậu sống phụ thuộc vào viện trợ của Trung Quốc, Liên Xô và các nước cộng sản Đông Âu,....
Thứ tư, di sản mà Hồ Chí Minh để lại chính là xác chết của mình. Hiện nay mỗi năm Nhân dân phải chi trên 900 tỷ đồng để bảo quản xác chết này trong khi hàng ngàn trẻ em vùng cao thiếu thốn trường học, bệnh viện, cây cầu,...
Di sản thứ nhất mà Hồ Chí Minh để lại đó là đảng cộng sản và chế độ chính trị độc đảng cộng sản là thảm họa kinh khủng nhất đối với đất nước và dân tộc Việt Nam trong 50 năm qua sau khi ông ta qua đời.
Dưới sự cai trị của đảng cộng sản, Nhân dân Việt Nam bị chúng tước đoạt tất cả tất cả các quyền tự do chính trị như quyền tự do ngôn luận để bày tỏ các quan điểm, chính kiến chính trị đối lập, quan điểm về đa nguyên đa đảng, quyền tự do báo chí tư nhân, quyền tự do hội họp, hoạt động và thành lập đảng phái chính trị, quyền tự do biểu tình,...
Chế độ cộng sản tước đoạt quyền sở hữu tư nhân về đất đai đã có từ hàng ngàn năm trước, biến hàng triệu người dân Việt Nam thành dân oan mất đất.
Chế độ cộng sản đã tàn phá và hủy hoại tất cả mọi nguồn tài nguyên thiên nhiên của đất nước, tiền bán tài nguyên thì một phần lớn chúng vơ vét bỏ túi, một phần chúng hoang phí vào các dự án đầu tư ở trong và ngoài nước gây thất thoát hàng chục tỉ đô la như các vụ Vinashin, Vinalines, Tập đoàn dầu khí, Tập đoàn than khoáng sản, Tổng công ty hóa chất, Tập đoàn dệt may, 12 dự án của Bộ công thương,....
Chế độ cộng sản hủy hoại môi trường, mọi sông ngòi, không khí,... Hiện nay, Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh đang bị ô nhiễm không khí nhất thế giới, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống và sức khỏe của Nhân dân;
Chế độ cộng sản hủy hoại mọi giá trị đạo đức truyền thống của cha ông để lại, người tốt trở nên lạc lõng trong một xã hội hủ bại,...
Chế độ cộng sản bất lực trong việc kiểm soát, quản lý nên để mặc cho hàng hóa tiêu dùng, thực phẩm, thuốc chữa bệnh giả và độc hại hàng ngày hàng giờ làm tổn hại sức khỏe của Nhân dân và làm suy kiệt nòi giống,...
Di sản là chế độ cộng sản mà Hồ Chí Minh đã xây dựng và để lại thì đã trở thành giặc nội xâm của Tổ quốc và Nhân dân. Mà giặc nội xâm thì chúng nham hiểm, xảo quyệt và độc ác gấp nhiều lần giặc ngoại xâm.
Qua các phân tích ở trên, chúng ta thấy Hồ Chí Minh chỉ có thể là lãnh đạo, cha già của các thế hệ quan chức cộng sản Việt Nam. Hồ Chí Minh không xứng đáng là lãnh tụ của đất nước và dân tộc Việt Nam.
Tóm lại nếu tất cả chúng ta suy xét và đánh giá một cách khách quan và sâu sắc thì Hồ Chí Minh hoàn toàn không để lại được di sản gì tốt đẹp cho đất nước và dân tộc Việt Nam. Những gì ông ta để lại chỉ đã và đang đem lại đau khổ và nỗi bất hạnh cho Nhân dân.
Bài bình luận gần đây