Tôi không nói việc truy tra nguồn gốc số tài sản 700 tỷ của bà Thoa (Hồ Thị Kim Thoa, Thứ trưởng Bộ Công thương) là sai. Nhưng nó thiếu công bằng, và nặng mùi đấu tố.
Báo chí, bắt đầu lôi cả hình ảnh con gái bà Thoa ra bêu.
Công khai tài sản quan chức là đúng. Nhưng quan hàng Thứ trưởng hoặc cao hơn, xuất thân từ các “đại doanh” nhà nước, đâu một Hồ Thị Kim Thoa? Không quen bà Thoa, nhưng tôi quen biết nhiều "quan đại gia" mà số tài sản 700 tỷ chỉ là muỗi.
Điều này, tôi tin nhiều người thấy.
Trong số ấy, có kẻ bất tài dốt nát lót tiền mua chức. Nhưng cũng không phải là không có những người giỏi thật sự. Họ là những doanh gia giỏi, thành danh và giàu có trước khi vào chốn Ba Đình. Sự giàu có của họ, đáng phải được tôn vinh.
Nghi ngờ, truy tra nguồn gốc tài sản của những doanh gia như thế. Trong khi lại không đặt dấu hỏi nào về tài sản của những quan chức vốn chỉ xuất thân từ một "thằng gánh củi", "gã hoạn lợn", hay một ... thằng y tá, hoặc loại quan từ đôi dép lết ngoắt cái nhà dát vàng nạm ngọc.
Quan loại đó đâu phải ít? Thậm chí nhiều người vẫn đương quyền, lại còn trong diện "quy hoạch".
Ngay cả trường hợp cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và gia đình. Tại sao không bị truy tra như bà Thoa? Nguồn gốc từ đâu, với khối tài sản, đất đai được cho là khủng khiếp của con cháu, anh em trong gia đình ông Dũng?
Tôi không bênh bà Thoa. Nhưng quan chức hàng bà, 700 tỷ là muỗi. Thiên hạ từng đồn đoán tài sản của gia đình, con cháu, dòng tộc "đồng chí X" nọ còn lớn hơn ngân khố quốc gia.
Nếu truy bà Thoa, thì nhân chuyện bà Thoa, làm tới đi. Đừng chừa một ai, đừng tha thằng X nào!
Đừng để người dân nhìn vào bảo: Mấy ông giành miếng với nhau. Chúng nó đánh trừ nhau, chứ vì dân vì nước chi!
Bài bình luận gần đây