You are here

Blog của VietTuSaiGon

Xin chào 2025, cẩn thận, coi chừng đèn đỏ!

Tạm biệt 2024, xin chào 2025 với mang mang tâm sự!

Sau ba năm dịch bệnh, bị bao vây tứ bề, cửa ngõ bị người ta mang băng rôn đến giăng ngang, cổng bị chính quyền mang ổ khóa tới khóa trái lại, người bị bẻ quặt tay đi chọt mũi, bị hốt có khi cả nhà đưa lên khu cách ly, bị tiêm thứ vắc xin thử nghiệm của thế giới vào người... Dường như là mệt, mệt không ngừng.

Đoàn Văn Báu là ai? Phải chăng kịch bản đã lộ dần?

Cho đến lúc này, nhiều người cho rằng Đoàn Văn Báu là mật vụ có trách nhiệm áp giải Thầy Thích Minh Tuệ sang Ấn Độ, nhưng có vẻ như đây chỉ là một phần câu chuyện. Và sâu xa hơn, dường như có phần hiểu lệch vấn đề. Đương nhiên, Báu không thể tự ý “làm hộ pháp” cho Thầy Minh Tuệ nếu như không có một quyết định và sắc lệnh, chỉ định rõ ràng từ cơ quan an ninh cao cấp nhất. Nhưng, mục đích phía sau cái sắc lệnh này là gì?

Kinh hãi vụ giết 11 mạng người và cái cười của kẻ thủ ác

Người Việt đã trở nên man rợ từ khi nào? Người Việt giết nhau như ngóe từ khi nào? Người Việt giết nhau xong rồi ăn mừng, hả hê từ khi nào? Đó là nan đề mà dân tộc này cần phải giải quyết rốt ráo, nếu không muốn trở về thời đồ đá. Nhưng thực tâm mà nói, nói sự giải quyết nghe ra có màu tuyệt vọng. Bởi vì đâu?!

Nguy cơ nghẽn đùn nghẽn trong cải cách thể chế

Cải cách thể chế, làm thay đổi hệ thống tốt hơn, trong sạch và thông suốt hơn... Đó là kì vọng của không chỉ những người làm lãnh đạo đích thực mà là của cả dân tộc. Cho dù bạn đứng ở phía nào, biên kiến nào chăng nữa thì việc cải cách thể chế cho tốt đẹp hơn, dân đỡ khổ hơn và cái ách trên cổ nhân dân nhẹ bớt... ấy là một niềm vui, chắc chắn là vậy. Thế nhưng với Việt Nam, việc cải cách hệ thống chính trị ra sao? Niềm vui? Có đó, nhân dân nghe tin này thấy vui, bởi trải qua quá nhiều mệt mỏi, đại dịch, suy thoái... Nhưng niềm vui ấy có thực sự trọn vẹn?

Nên dẹp bỏ cán bộ bán chuyên nghiệp ở địa phương

Chừng ba năm trở lại đây, hệ thống cán bộ địa phương trở nên kềnh càng và luộm thuộm bởi nó phát sinh quá nhiều cơ phận thừa trong hệ thống. Trong đó, đáng kể là những cán bộ “bán chuyên trách” ở địa phương. Những tưởng công việc không lương của họ là một sự cống hiến, nhưng kì thực, họ là một bộ phận ăn không ngồi rồi cố bám víu vào chính quyền để kiếm ăn. Họ càng nhiều, đất nước càng rối loạn.

Người Việt ưa nhậu, ưa chửi

Chửi là một phản ứng không xấu nếu đặt nó đúng bối cảnh. Nhưng chắc chắn, chửi không bao giờ mang lại năng lượng tích cực cho cả người nghe và người đang chửi, nếu không muốn nói hành vi này sẽ mang lại nhiều hệ lụy tiêu cực. Thế nhưng đụng tới là chửi, đúng chửi, sai chửi, không đúng không sai cũng chửi... ấy mới đau, mà đau hơn nữa là người ta xem sự chửi như một thứ năng lượng tích cực cho phát triển xã hội.

Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam, ngẫm sự học và dạy xứ Việt

Tôi nhớ có lần tôi đi dự một hội nghị mừng 20 tháng 11 ở một xã vùng quê miền Trung Việt Nam. Mọi thứ trình diễn văn nghệ, tặng hoa, chúc tụng ì xèo nhưng không để lại ấn tượng nào, chỉ có câu phát biểu của ông Bí thư xã khiến tôi giật mình: “Kính thưa quý thầy cô, tôi biết hiện trạng giáo dục hiện nay mang rất nhiều tai tiếng, và điều này gây ảnh hưởng không nhỏ đến quí thầy cô, mong quí thầy cô bình tâm mà làm việc, chuyên tâm mà dạy học, chúc quí thầy cô...”.

Chile, sự im lặng của báo chí trong nước, lợi bất cập hại với đương sự?!

Vụ vệ sĩ của Chủ tịch nước Lương Cường bị tống xuất ở Chile vì tội lạm dụng tình dục khiến cho các trang mạng xã hội dậy sóng, các trang truyền thông quốc tế cũng đưa tin rùm beng, thế nhưng báo chí trong nước lại im re, chưa thấy dòng tin nào.

Nghe thì có vẻ như đây là lối bưng bít thông tin điển hình của tuyên giáo, nhưng kì thực, về bản chất của báo chí, thì cách bưng bít như vậy chẳng tốt lành gì, nếu không muốn nói đây là đòn dội nước lạnh vào hòn than đỏ, và kết quả thì lửa tắt ngúm mà hòn than cũng vỡ nát.

Dân chủ ủy nhiệm

Mấy ngày nay cộng đồng mạng lùm xùm vụ một tù nhân lương tâm được cho là kiên cường nhất trong lịch sử đã “phản bội” lại những người yêu dân chủ vì ông ta dám ủng hộ Trump và ca ngợi Trump hết lời. Thú thực, khi đọc những comment sau status oán thán này, tôi không khỏi phì cười. Cười vì lẽ, cho đến lúc này, tâm lý “dân chủ ủy nhiệm” của người Việt không những không thuyên giảm mà có vẻ như còn nặng hơn trước.

Con ông cháu cha địa phương là điểm nghẽn thể chế TBT Tô Lâm muốn nói?!

Cho đến thời  điểm này, phải thực tâm mà nói, rất khó để hi vọng hay tin tưởng vào thế hệ lãnh đạo Cộng sản tương lai. Bởi thế hệ lãnh đạo tương lai là một thể hệ đỏ vô cảm và có năng lực thấp, vô cảm, ham hưởng thụ và hơn hết, họ không có lý tưởng như lớp cha anh của họ. Với đà này, dân tộc đứng trước nguy cơ tồn vong là chuyện rõ trước mắt.

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon