You are here

Blog của VietTuSaiGon

Lại chuyện cái loa phường

Những ai thuộc thế hệ 8x, 7x trở về trước, có lẽ khó quên cái loa phường nếu ở thành phố và cũng khó quên nốt cái loa thôn, loa hợp tác xã, loa gốc mít, loa bụi tre ở khắp nẻo thôn quê. Mà nói tới cái loa, chắc không thể không nhớ tên một người đàn ông tên Quỳnh, nay đã thành người thiên cổ. Ông là cựu giám đốc đài phát thanh Quảng Nam Đà Nẵng trước đây, là tác giả của hệ thống loa này.

Khi thầy chùa nhà nước bị ví “ngu như bò”

Ban đầu, chỉ có một người ví đại đức Thích Nhật Từ ngu như bò, và ông Từ đã khởi đơn kiện người nói ông ngu như bò. Cậu chuyện nếu xét trên phương diện pháp luật và xã hội thì hoàn toàn hợp lý. Nhưng, rất tiếc, đây là vấn đề con người và tư cách tôn giáo, và khi đặt nó trong bối cảnh Phật Giáo thì việc đi kiện của Thích Nhật Từ trở thành trò cười, hay nói khác đi là trò lố lăng của kẻ khoác áo tu hành nhưng lại thiếu hiểu biết về tôn giáo.

Tàu sắt răng cưa Đà Lạt, hãy cẩn thận với một Cát Linh - Hà Đông mới!

Khi người xưa ném một hòn đá xuống nước hoặc vào thinh không, chắc chắn ba ngàn thế giới đang xao động sau cú ném ấy. Khi người xưa đặt một viên đá làm nền móng cho một việc gì đó có tính nhân loại, cộng đồng, chắc chắc lịch sử đang chuyển vận theo bàn tay của Người, và hiển nhiên, niềm hi vọng, niềm tin, tâm hồn của Người đã ký thác vào một nền móng, ký thác một giấc mơ tương lai. Và, tương lai văn hóa của dân tộc sẽ trả lời cho sự trường tồn của Người. Nếu dân tộc đó không may mắn, chắc chắn, sự phá hoại sẽ không từ bỏ bất cứ thứ gì!

Shinzo Abe, vẻ đẹp hằng cửu giản dị

“Shinzo thương yêu!

Thế là Mình đã đột ngột bỏ Em ra đi không một lời trăn trối. Sáng ngày hôm đó, cũng như bình thường, Mình vẫn ăn những món ăn đơn giản, vài cục cơm nắm, vài miếng dưa món và chén miso quen thuộc mà Em hay làm. Mình ra khỏi nhà chào Em: “Ittekimasu” và Em vẫn đợi Mình về để nói: “Gokurosan, Okaerinasai”.

Mình đã không còn trách vụ gì trong chính phủ, Mình chỉ là một thành viên của Tổ Chức, nhưng Mình đã đi khắp mọi nơi để khích lệ cho những ứng cử viên cùng chí hướng.

Việt Nam có nguy cơ vỡ nợ như Lào?

Câu trả lời là có, nếu như chính phủ vẫn tiếp tục điều hành theo kiểu ò e í e kèn tang, vặt lông đừng kêu như hiện tại. Không riêng các chỉ số kinh tế có vấn đề, mà các chỉ số xã hội, chỉ số an toàn tâm lý của người Việt cho đến lúc này có lắm vấn đề để lo ngại. Và, nếu tiếp tục điều phối liều lĩnh thì việc vỡ nợ, đi đến phá sản diện rộng là thấy trước mắt.

Miếng thơm ngon béo bổ của Chúng Ta

Câu hỏi đặt ra chung chung cho hội nghị nhà văn trẻ tại Đà Nẵng trung tuần tháng Sáu năm 2022 vừa qua là “Vì sao chúng ta viết?”. Một câu hỏi có tính chất chung chung và không cần câu trả lời, bởi nó đóng vai trò huấn thị hơn là hỏi. Bởi bản chất câu hỏi không phải là hỏi mà nhắc mượn sức mạnh tập thể để điều động khả năng cá nhân và vắt kiệt nếu có thể. Trong chừng mực và ý nghĩa khác, lời huấn thị này như một câu lệnh nhằm hướng toàn bộ người cầm bút trẻ phải nhắm mắt làm ngơ trước hiện tình đất nước. Và nó là cái lệnh chấm dứt mọi ảo tưởng về tự do sáng tạo, viết lách.

Người Việt, phần đông thực dụng và xấu xí

Nếu bạn đọc bài viết này, bạn thấy khó chịu, tức giận, không nghi ngờ gì nữa, bạn đang nằm trong số đông mà bài viết đề cập. Ngược lại, bạn đọc bài viết xong, thấy nhức nhối, tê buốt lồng ngực, thì bạn gắng giữ sức khỏe nhé, bởi điều đó quan trọng cho cộng động chung quanh bạn. Bởi bạn còn nhiều việc để làm lắm.

Vừa đánh trống vừa la làng, Chính phủ phải chịu trách nhiệm!

Đến thời điểm hiện tại, rất khó để nói rằng Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính vô can trong vấn đề kit test Việt Á nói riêng và hàng loạt vụ tội ác gây nên cái chết đau đớn cho gần ba vạn người Việt Nam hồi giữa năm 2021 nói chung. Và, càng khó nói hơn khi chính ông Phạm Minh Chính vừa diễn kịch lại vừa làm đạo diễn, thậm chí vừa biên kịch cho vở kịch chống dịch của ông mà càng chống thì càng chết, lại vừa làm khán giả vỗ tay cứ như là rất vô tư xem kịch người khác.

Đừng mang giá sách so sánh với giá rượu bia

Có điều lạ, mà chỉ có ở giáo dục, các nhóm ngành khác ít so sánh. Ví dụ như ngành y tế, ngay cả trong vụ kit test Việt Á nổi cộm và nhức nhối, chẳng ai so sánh giá bộ kit test với giá rượu bia, và các ngành khác, cũng chẳng ai so sánh với giá rượu bia, thế mà ngành giáo dục, người ta so sánh với giá rượu bia như một phép tính phổ thông, gần đây là so sánh giá sách với giá rượu bia.

Quá sá là tốn kém và kệch cỡm!

Hình ảnh các lãnh đạo cao cấp nhất trong hệ thống cầm quyền đảng Cộng sản Việt Nam đi xem bóng đá khiến tôi ngỡ ngàng vì mức độ tốn kém và màu mè, lòe loẹt của nó. Nhìn thì chỉ thấy đơn đơn, mỗi ông/bà một ghế, hai hàng ghế thì có thêm dãy bàn để trà, nước. Nhưng kì thực, nó không chỉ đơn giản vậy. Một số người ví von với hình ảnh các nguyên thủ quốc gia khác đi xem bóng đá với tác phong dung dị, đơn giản… Nhưng bản chất của nó còn rối rắm và gây lãng phí hơn gấp bội lần, không thể so sánh với bất kì nơi nào.

Trang

Subscribe to RSS - Blog của VietTuSaiGon