Tôi cho rằng, dù có tăng cường bắt bớ hay đặt thêm 100 cái luật về internet thì VN cũng không thể quay ngược lại trên xa lộ thông tin của nhân loại.
Gần mười năm trước, hôm 25 tháng 10 năm 2010, bà Trần Minh Hiền – Giám Đốc WWF – rầu rĩ báo tin con tê giác Java cuối cùng của VN đã chết. Bỉnh bút của BBC, Baraniuk Chris, cho biết thêm chi tiết: “Cảnh sát Việt Nam tham gia điều tra, cung cấp các phân tích về đường đi của viên đạn. Họ nói viên đạn đến từ một khẩu súng bán tự động, như AK47.”
Con thú đáng thương này có thể vẫn còn sống sót đến hôm nay, nếu sát thủ biết rằng trong sừng tê giác không có gì khác ngoài keratin – chất liệu để tạo thành móng, lông, tóc của nhiều loại động vật. Nó hoàn toàn không có tác dụng gì trong việc trị liệu chứng yếu kém sinh lý và cương cứng (ED: erectyle dysfunction) dương vật cả.
Châm ngôn của người Việt là có bệnh thì vái tứ phương nên sau khi tê giác đã bị xoá sổ, nhiều vị bèn “cầu cứu” đến một loài thú khác: hải cẩu.
Bức ảnh đại tướng Ngô Xuân Lịch và thượng tướng Võ Trọng Việt dùng trụ sở quốc hội để trao đổi thuốc kích dục hiện đang thu hút nhiều sự chú ý trên các mạng xã hội.
Báo VietNamNet sau đó đã phải cắt bỏ phần ảnh liên quan đến hộp thuốc, nhưng bức ảnh gốc vẫn có thể xem được với độ phân giải cao tại đường link:
https://vnn-imgs-f.vgcloud.vn/2018/06/06/22/hang-loat-tuong-cong-an-tu-tong-cuc-se-xuong-cuc-1.jpg
Khi phóng to, người ta dễ dàng đọc được nhãn hiệu ghi trên hộp là OTTOPIN - một loại thuốc có tác dụng cường dương và trị yếu sinh lý cho nam giới, nguồn gốc xuất xứ từ Nhật Bản.
Ảnh: DLB
Theo thông tin của trang ionovietnam: “Tuýp bôi OTTOPIN S có chứa một lượng lớn thành phần công dụng Methyltestosteron 20mg (trong 1g). Ngoài ra, còn có dầu hải cẩu lông mao tinh chế (có tác dụng giãn mạch máu được chứng minh) giúp đem lại hiệu quả mong muốn.”
“Hiệu quả” như thế thật là qúi hoá nhưng cách xử dụng thì lôi thôi và phiền phức quá:
Bộ Trưởng Quốc Phòng, Chủ Nhiệm UB Quốc Phòng An Ninh, và hàng tướng lãnh lãnh đạo của QĐNDVN mà ngày nào cũng phải “bôi liên tục từ sáng tới tối” loại dầu hải cẩu tinh chế này thì khó ai còn có thì giờ và tâm trí nghĩ đến chuyện ... quốc phòng. Thảo nào mà ngư dân được phát cờ ra khơi bám biển còn quân đội cứ nhất định bám bờ, và để “bảo toàn đại cục” thì quốc hội buộc “phải bàn cho ra” luật lệ để đất nước trở thành nhượng địa.
Bức ảnh Chủ Nhiệm UB Quốc Phòng An Ninh đứng chào hàng (Ottopin – S, giữa trụ sở quốc hội) đang lan truyền rộng rãi trên mọi phương tiện truyền thông cũng giúp cho thiên hạ hiểu tại sao vị Thượng Tướng lại mạnh mẽ cổ vũ cho luật an ninh mạng. Phải chi đạo luật này được phê chuẩn sớm hơn thì ông ấy đã được một phen lâm vào cảnh khó coi, và (cũng) khó ăn khó nói với bà nhà.
Chỉ có điều phiền là cách Võ Thượng Việt trình bầy quan điểm của mình thì cực kỳ khó hiểu. Ông ấy cúi mặt vào giấy, đọc lắp bắp đọc một hơi (“Hiện nay Gu Gờ và Pha Cê Bóc đang lưu trữ dữ liệu thông tin người dùng VN tại trung tâm dữ liệu đặt tại Hồng Kông và Singapore ... Nếu luật này có hiệu lực, doanh nghiệp này phải dịch chuyển đám mây ảo về Việt Nam là hoàn toàn khả thi”) khiến mọi người đều … bá thở!
Bác Hiệu Minh phải vội vã lên tiếng thuyết minh: “Hiểu nôm na, ý tướng Việt muốn bảo, mây (mưa) đâu thì mây (mưa), dữ liệu người dùng tại VN phải nằm trong tầm ngắm/tay của CA VN, kiểu như ban TG quản hơn 800 tờ báo “cho nói được nói, bắt im phải im.”
Ảnh: xuandienhannom
Thiện ý và cách “phụ đề tiếng Việt” của Hiệu Minh, tiếc thay, không được dư luận đồng tình. Thiên hạ vẫn cứ nhao nhao lên phản đối:
Tôi hoàn toàn chia sẻ với quan điểm giản dị của dịch giả Cao Hùng Lynh. Vấn đề, thực ra, không có chi nghiêm trọng và đáng để làm rầm rĩ cả. Giới Đại Biểu Quốc Hội ở Việt Nam “nhất trí” bấm nút thông qua Dự Luật An Ninh mạng chỉ vì những trang mạng đã khiến cho mọi người nhìn thấy hình ảnh khó coi của họ (đang ngồi ngủ gật, hay đứng tiếp thị thuốc cường dương) giữa nghị trường thôi.
Bởi vậy, tôi không ngạc nhiên khi nghe Đoan Trang tuyên bố là cô em “sẽ rất vui nếu có thể trở thành một trong những người đầu tiên vào tù vì cái gọi là ‘luật An ninh mạng’ của nhà nước CHXHCN Việt Nam.” Thì toàn chuyện ... vui không mà lị!
Bài bình luận gần đây